BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1138

"Lâm đại ca, sao huynh lại tiến cung làm nhạc công thế?"

"Chuyện này nói ra thì dài lắm, để khi khác hoàng quý phi có rảnh, ta

sẽ kể lại cho người nghe" Lâm Trí Viễn nói xa lạ.

"Cũng tốt" Diệp Vũ gật đầu, bỗng trong lúc đó cảm thấy hắn và mình

thật xa lạ.

"Hoàng tẩu, lúc trước không phải tẩu nói là muốn tìm nhạc công đó

sao? Ta liền dẫn hắn tới rồi" Sở Minh Lượng nói hưng phấn, "Hay là bắt
đầu đi"

Diệp Vũ ngồi trước bàn cầm, Lâm Trí Viễn cũng chuẩn bị sẵn sàng,

Sở Minh Lượng quyết định lúc nàng đàn thì bắt đầu múa.

Công chúa An Nhạc hiến vũ trong buổi thọ yến của Tôn thái hậu, điệu

nhảy này hơi dài, Diệp Vũ nghĩ ra ba khúc, lúc này mới phân biệt để đàn,
hắn nhớ kỹ từng tý một, sau đó lại ngồi cải biên.

Lâm Trí Viễn vừa một bên ghi lại, nhìn nàng chăm chú, đánh đàn, bàn

tay trắng nõn thon dài tấu ra từng khúc riêng, tiếng đàn như nước, róc rách
chảy xuôi, cứ như nước suối chảy, thản nhiên ưu thương, lại giống như kẻ
độc hành trong mưa thu rả rích, tràn ngập chua chát và mê man.

Đã lâu không thấy nàng, nàng cũng chẳng có thay đổi gì lớn, lại hình

như có thay đổi rất nhiều, không bao giờ còn là cô gái mạnh mẽ, luôn mỉm
cười thong dong tiêu sái nữa, mà đã biến thành một cung phi cô độc trong
lòng chất chứa nhiều tâm sự.

Ba khúc đàn xong, Sở Minh Lượng tán thưởng mãi. Sau đó, Diệp Vũ

lại vạch ra tỳ vết trong động tác múa của nàng ta. Suốt một canh giờ, họ
mới cáo từ rời đi. Diệp Vũ định đi ngự thư phòng, do dự một lúc vẫn kiềm
chế không đi. Chờ đợi, mùi vị chờ đợi, thật khó chịu làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.