BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1176

nhuyễn, khiến gân cốt nam nhân bủn rủn, "Nô tì hầu hạ bệ hạ đi ngủ, được
không?"

Hắn buông nàng ta ra, đứng thẳng người, Phùng Kiều Diễm bỗng cảm

giác không đúng, nhìn nhìn bệ hạ, thấy hắn nhìn ra ngoài, thì cũng nhìn ra
theo.

Hoá ra ở bên ngoài điện Trừng Tâm có nữ tử. Ở nơi này thì sao? Còn

chẳng bằng nàng ta ấy chứ, cả danh phận cũng chẳng có nữa.

Rốt cuộc Diệp Vũ cũng thấy rõ hình dáng Phùng Kiều Diễm, trong

lòng cười lạnh. Sở Minh Phong, thưởng thức của ngươi càng ngày càng
thấp quá đi. Phùng Kiều Diễm này, dáng người xinh đẹp, dung mạo tương
đối, cặp mắt kia đầy mê hoặc lòng người, hơi nhếch lên thì đã có thể câu
mất hồn phách người ta rồi.

Phùng Kiều Diễm nhìn nàng, vốn tưởng rằng sủng phi không danh

phận này chính là dựa vào điệu vũ và kỹ thuật nhảy mê hồn để mê hoặc bệ
hạ, chưa từng nghĩ tới nàng ta đúng là một người đẹp. Tuy nàng ta chưa
trang điểm son phấn, tóc đen rối tung, mặc bộ quần áo trắng xanh, gương
mặt lại có đường nét hoàn mỹ nhất, có dung mạo tuỵệt sắc nhất thế gian có
thể đoạt mất hồn người, chẳng biết dùng từ gì để miêu tả vẻ đẹp không gì
sánh kịp của nàng ta nữa.

Đứng trước mặt Một mỹ nhân như thế, Phùng Kiều Diễm chợt thấy

xấu hổ, lần đầu tiên cảm thấy mình chẳng bằng người ta. Nàng ta đi lên
trước, khách sáo nói, "Tài múa của ngươi không tầm thường, hay là ngươi
ta đều nhảy một điệu múa cho bệ hạ xem, xem bệ hạ thích điệu múa của ai,
được không?"

Diệp Vũ chẳng thèm để ý tới nàng ta, lập tức bước vào đại điện, đứng

cách xa hắn năm bước chân thì dừng lại, cười thản nhiên yếu ớt nói,
"Thưởng thức của bệ hạ càng ngày càng thấp rồi, ta thật đồng tình lắm. Bệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.