BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1210

"VẬy ngươi cũng nên nghĩ cho kỹ đi, múa cái gì mà để cho tâm hồn

chúng điên đảo, khiến cho chúng dục hoả đốt người, muốn ngừng mà
không được!" HẮn lấy mu bàn tay vỗ vỗ chơi đùa hai má nàng.

"Bệ hạ không sợ danh dự của ta làm tổn hại sao?"

"Ngươi vẫn còn danh dự nữa sao?"

"Ta dĩ nhiên sẽ lo cho quân thôi, bệ hạ không cần hối hận" Diệp Vũ

cười khẽ, con mắt sáng lóng lánh, nhìn vô cùng mê người.

Con ngươi đen của Sở Minh Phong loé lên hung ác nham hiểm, xoa

bóp mạnh má nàng, căm tức nhìn nàng một lúc rồi sải bước rời đi.

Nàng dựa vào bức tường lạnh băng, cười đầy trong trẻo lạnh lùng cứ

nở nụ cười mãi cười mãi.

***

Sở Minh Phong lại tới thọ yến, chẳng lao lâu thì thọ yến cũng xong,

Thẩm Chiêu theo hắn tới ngự thư phòng. Đèn cung đình sáng ngời, soi lên
rõ biểu hiện của con người. Thẩm Chiêu nhìn bệ hạ, bất giác lo lắng cho
tình trạng Vũ Nhi.

Chuỵện xảy ra trên thọ yến, mỗi một chuyện đều là bị khiêu khích,

nhất là chuyện "Thần binh phổ" liên quan đến Vũ Nhi. Bệ hạ sớm muộn gì
cũng sẽ đoán ra cuốn "Thần binh phổ" mà Nguỵ quốc đưa kia là bản giả có
liên quan tới Vũ Nhi, sẽ gây ra sóng gió gì, khiến người ta rất lo lắng.

Hắn đoán, Vũ Nhi sau khi nhận được bản "Thần binh phổ" giả kia, đã

đem sách cho thái tử Nguỵ quốc hoặc Tề vương, như thế có thể giải thích
lần trước nàng ấy hỏi tới vấn đề kỳ lạ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.