BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1213

Nàng ngây ngốc nhìn hắn, không hoàn hồn được, cho mãi tới khi hắn

đi tới trước bàn thì mới giật mình tỉnh táo.

Thác Bạt Hoằng kéo tay nàng, bất giác phân trần nắm tay nàng rời

khỏi tửu lâu. Nàng vốn tưởng họ sẽ ở lại tửu lâu ăn chút, uống trả, không
ngờ lại là thế này.

Đi trên đường cái náo nhiệt ồn ào, đi xuyên qua đám đông trên đường,

hắn nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, nàng đi theo hắn, nhìn bên mặt cứng rắn
như đao tạc mà mê người, tuy không rõ hắn dẫn mình đi đâu, song lại cam
tâm tình nguyện đi theo hắn, hắn đi đâu, nàng liền tới đó.

Cứ vậy mà đi tiếp, nàng cũng nguyện ý. Đi mãi tới bờ sông Tần Hoài,

họ vào một tửu lâu lịch sự tao nhã, vào một gian phòng riêng ven sông.

Từ cửa sổ ven sông có thể thưởng thức phong cảnh tú lệ sông Tần

hoài, lúc này ánh nắng tràn trề, phía trên mặt nước, trên cây lấp lánh sáng,
nhìn chói mắt. Trong phòng mát mẻ chút, tiểu nhị mang lên nước và trà
bánh.

"Sao lại tới đây?" Sở Minh Lượng cười hỏi.

"Chúng ta mới quen ở sông Tần Hoài, dĩ nhiên là phải trở về chốn cũ

rồi" Thác Bạt Hoằng châm trà, rót trà.

"Ngày ấy huynh đã cứu ta, sau đó ta tới đây tìm vài lần, nhưng... tìm

không thấy huynh..." Nàng xấu hổ quẫn bách mắt cụp xuống.

"Ngày hôm sau ta đã rời Kim Lăng đi rồi, công chúa dĩ nhiên không

tìm thấy ta" Hắn cười, thuận miệng nói dối, 'Nếm thử bánh phu thê nơi này
làm xem, nghe nói mùi vị độc đáo"

Nàng cầm một miếng bánh phu thê, xấu hổ liếc hắn một cái, cắn một

miếng, thấy mềm trong miệng, mát cả tâm can.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.