BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1214

Mắt hắn đen nhánh nhìn mỉm cười, "Tối qua trên thọ yến, thấy công

chúa khiêu vũ, ta vẫn không thể tin vào hai mắt mình nữa, lại càng khiến
cho ta thấy khiếp sợ là, tài múa của công chúa thật điêu luyện, xinh đẹp như
hoa. Điệu nhảy đó, là cuộc đời này của ta khó gặp một điệu múa khó quên
nhất"

Trong lòng Sở Minh Lượng nhảy nhót, lại càng ngượng hơn, 'Vương

gia khen trật rồi. Ta cũng không ngờ được, người cứu ta ngày đó là Tề
vương Nguỵ quốc"

Thác Bạt Hoằng nhìn chằm chằm thần sắc của nàng, cưới nói, "Công

chúa dùng chuỷ thủ cắt đứt hoa kết, còn nói rất chính khí nghiêm túc, khiến
cho thái tử Tần quốc chẳng nói được gì. Người có trí tuệ như công chúa,
gan dạ sáng suốt, thật đáng mặt nữ tử, khiến người ta kính nể"

Nàng ngước mắt nhìn hắn, mặt mày trong suốt, chạm phải ánh mắt

đầy thâm ý của hắn, chậm rãi rủ mắt xuống.

Hắn tới gần nàng, đưa tay ra chạm nhẹ vào khoé môi nàng, nàng khẽ

kinh hãi, tim đập bình bịch, theo bản năng định nghiêng mặt đi.

"Đừng động" Hắn nói trầm thấp, đè lại cổ tay nàng, "Khoé miệng nàng

còn dính chút bánh phu thê này"

Sở MInh Lượng ngồi im, thân hình cứng ngắc lại, đôi mắt đẹp rủ

xuống, chẳng dám nhìn hắn.

Chưa bao giờ lại gần gũi với một nam tử xa lạ như thế, tim nàng đập

mạnh, tim sắp nhảy bật ra khỏi lồng ngực... Trên người hắn toả ra mùi
hương nam tính lượn lờ, chậm rãi bao phủ nàng, nàng chỉ cảm thấy xương
cốt như mềm ra, chân tay vô lực...

Thác Bạt Hoằng đưa tay đặt lên vai nàng, để nàng dựa vào vai mình.

Nàng dựa vào bờ vai rộng của hắn, hạnh phúc ngập tràn trong lòng; hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.