BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1237

"Sở Hoàng bệ hạ ư?" Công chúa kHánh dương kinh ngạc nhìn người

nọ trên ngự án, như đang cố nhớ lại, lại như đang nghiên cứu, tay ôm thái
dương, vẫn thật sự chưa nghĩ ra cái gì"

"Công chúa Khánh Dương là con gái của tiên hoàng sao?" Diệp Vũ

hỏi khẽ, xem thần sắc công chúa Khánh Dương này, có vẻ đầu óc không
được tỉnh táo lắm.

Thẩm Chiêu hạ giọng nói, công chúa Khánh Dương nguyên là quận

chúa Khánh Dương, có tên là Sở Vân Hi, con gái thứ bảy, cha mẹ mất sớm,
chỉ còn lại một mình nàng. Ước chừng hai mươi năm trước, Tần quốc có ý
tiến quân phía nam, tiên hoàng vì quốc khố trống rỗng, không muốn
nghênh chiến, quyết định lấy kế hoà thân để đánh tan ý niệm tiến quân của
Tần quốc trong đầu. Lúc ấy quận chúa Khánh Dương mới tròn hai mươi,
dáng người lớn lên đoan trang thục nữ, quốc sắc thiên hương, được triều
đình chọn làm người hoà thân. Cha mẹ nàng đã mất sớm, chẳng có chỗ nào
dự vào, lại không có sức đấu tranh, chỉ đành mặc cho tiên hoàng bài bố.
Như thế, tiên hoàng mới nhận nàng làm con gái, phong nàng làm công chúa
Khánh Dương, gả cho Tần Hoàng.

Tần hoàng đã hơi già, thấy công chúa Khánh Dương, liền bị sắc đẹp

nàng mê hoặc, dẹp tan ý niệm trong đầu, Sở quốc thuận lợi qua được cửa
này.

Diệp Vũ hiểu ra, xưa nay công chúa và chuyện hoà thân là quá bình

thường. Vận mệnh phụ nữ là thế, bị phụ huynh thao túng, không thể tự chủ.
Nhưng mà lúc đó cũng cách nhiều năm rồi, thái tử Tần quốc vì sao lại đưa
công chúa Khánh Dương trở về?

Sắc mặt Sở Vân Hi trắng bệch như tờ giấy, như có bệnh vậy, bộ dạng

vừa mê vừa tỉnh. Nàng chỉ ngay vào người nọ trên ngự án, nghiêng đầu, nói
hoài nghi, "Hắn là Sở Hoàng bệ hạ sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.