BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1241

Bởi vì bệ hạ không nhận, họ sao dám nhận chứ? Thác Bạt Hoằng lấy

giọng tản mạn nói, "Hoàng Huynh, xem ra quân thần Sở quốc đã quen nhìn
mỹ nhân rồi, Hương Nùng là mỹ nhân như thế, họ nhìn chướng mắt rồi"

Mặt Thác Bạt Hạo không hề động nói, "Chướng mắt cũng thế, không

cần ép"

Hương Nùng đứng cô độc một mình, mặt lạnh băng, mắt đẹp cụp

xuống, như bị người ta vứt bỏ bộ quần áo hoa mỹ nhưng đã cũ vậy, chẳng
ai hỏi thăm.

***

Cung nhân phe phẩy quạt lông, đem cảm giác man mát nhè nhạ hướng

tới chỗ mấy vị có địa vị cao. Cả đại điện gió mát phất phơ, đột nhiên lâm
vào yên tĩnh, chỉ có tiếng rót rượu vang lên.

Thái tử Nguỵ quốc, Tần quốc còn trêu trọc mỹ nhân bên cạnh, Sở

Minh Phong và Phùng Chiêu Viện thì lại thì thầm thân thiết vô cùng, còn số
người còn lại thì dùng rượu thay bữa, không ai để ý tới Hương Nùng, quân
thần Sở quốc đều không cần nàng, trên mặt nàng đã ảm đạm, lại chẳng có
mặt đứng đợi tiếp nữa. Vì thế, nàng đi ra giữa, nói lãnh đạm, "Sở Hoàng bệ
hạ, thái tử, thiếp thân xin cáo lui trước"

"Xin cứ tự nhiên" Sở Minh Phong nói thản nhiên.

"Hương Nùng cô nương, nếu có cơ hội lại muốn được thi thố tài máu

tuyệt vời của cô" Sở mInh Phong cười sảng khoái phong lưu.

Nàng khẽ hạ mình, xoay người, phong thái yểu điệu bước ra đại điện.

Diệp Vũ nhìn theo bóng hình xinh đẹp ngông nghênh kia, bất giác có chút
đồng tình với Hương Nùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.