BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1250

Sở Minh Phong xua tay, "Đừng lo, trẫm sẽ để hắn tâm phục khẩu

phục!"

Thẩm Chiêu thấy bệ hạ tính toán kỹ càng thì hỏi, "Bệ hạ đã có đối

sách rồi sao?"

Mắt Sở Minh Phong khẽ nhấp nháy híp lại, đen sầm. Thẩm Chiêu nghĩ

bệ hạ còn có chuyện quan trọng liền cáo lui. Trước khi đi, hắn thật tình
khuyên nhủ, "Nếu bệ hạ thật tình thương tiếc hoàng quý phi, thì nên quý
trọng nàng, tin tưởng nàng"

Sở Minh Phong thờ ơ, mắt chưa từng chớp cái nào.

****

Diệp Vũ quá mệt thật sự, sau khi tắm rửa thay quần áo xong, đã lên

giường đi ngủ. TRâm Cài bước nhanh vào, hạ thấp giọng, "Tỷ tỷ, bệ hạ
truyền người đi tới chính điện"

Đây cũng là trong dự đoán, Diệp Vũ lặng yên đứng dậy, mặc quần áo,

đi tới trước chính điện. Bước vào tẩm điện tối mờ, nàng thấy Sở Minh
Phong dựa người vào đầu giường, chậm rãi đi tới. Khuôn mặt hắn trầm
tĩnh, lông mi cụp xuống, cứ như một mãnh báo chớp mắt, chỉ đợi thời cơ
tới là gào thét, khả năng nuốt người.

Nàng cũng không ngại, đứng ở trước long tháp, lẳng lặng nhìn hắn.

Hắn mặc bộ đồ tơ tằm màu vàng, vạt áo mở rộng, bộ ngực cường tráng
hoàn mỹ lộ ra dưới ánh nến, toả ra ánh sáng u ám sáng bóng, mê người.

Sở Minh Phong vươn tay về phía nàng, chưa từng mở mắt ra. Nàng

đặt tay vào lòng bàn tay hắn, phán đoán, hắn dùng sức giật lại, túm nàng ào
tới. Nàng ngã vào trong lòng hắn, bị hắn giam cầm, chạm phải con mắt đầy
tà ác nham hiểm, lạnh lẽo của hắn. Trốn không được cũng nhất định trốn,
thì cần gì phải trốn chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.