BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1254

"Bệ hạ đã quên rồi sao? Trước đó ta sớm có mấy đoạn tình mà"

"Ngươi với hoàng đệ cuồng dại một mảnh, lại còn đi phủ Tấn vương

để biểu hiện tâm ý. Là hoàng đệ!"

Hắn bị chân tướng này chọc giận, đánh mất lý trí, lực đạo càng lúc

càng lớn, cổ nàng như càng ngày càng chặt, sau đó cất tiếng đứt đoạn từng
lời.

Nàng vừa lòng nhắm mắt lại, đầu càng ngày càng đau, tẩm điện càng

ngày càng im ắn, thế gian càng ngày càng rời xa.... Tốt lắm, thật tốt quá, rốt
cuộc cũng rời khỏi ma quân này... Được giải thoát rồi...

Màn nhảy đầy phong tình, nói lời ấy, gần như đã chọc giận hắn, thứ

hai có thể dụ dỗ thái tử Nguỵ quốc, tuy nàng biết hắn sẽ không tha cho
nàng. Mới rồi, nàng bảo hắn không phải là nam nhân suy nhất, là cố ý chọc
giận hắn, ép hắn ra tay, để có một kết thúc thật nhanh.

Nàng lại không thể chịu đựng nổi cơn thô bạo lần nào của hắn nữa, lại

cũng không thể chịu nổi việc hắn sủng hạnh phi tần này tới phi tần khác,
cũng không thể chịu nổi ngày nào cũng bị nhốt trong chốn thâm cung, lại
càng không thể chịu đựng nổi tất cả nhưng bạo ngược này... Nàng không
thể yêu nổi hắn, hay nói cách khác, nàng không thể lại thương hắn nữa,
nàng chỉ đành buông tha cho hết tất cả hy vọng.... Hoặc là chết, hoặc rời đi,
chẳng có lựa chọn nào khác.

Lúc tiến vào cảnh giới mờ mịt kia một khắc, nàng thật sự nghĩ mình

đã chết rồi, rốt cuộc được giải thoát rồi... Nhưng mà một lúc sau, nàng lại
tỉnh, lại thấy tên ma quân tàn nhẫn vô tình kia...

Trong bóng tối mờ mịt, cả người nàng trắng như tuyết toả ra mê

người, núi non trùng điệp mỹ lệ, phong cảnh tuyệt vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.