BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1299

"Ngày ấy Phùng Chiêu viện lấy lòng bệ hạ, bệ hạ cảm thấy thế nào? "

Nàng khéo léo chuyển hướng câu chuyện.

""Hử?" Hắn cười, "Múa của nàng ấy sao so được với nàng chứ? Trẫm

chẳng có hứng thú, chỉ vì tức nàng, nên mới giả vờ có hứng mà thôi"

"Không phải là khiêu vũ... Là nàng ấy ghé lên đùi ngài...dùng

miệng..." Nàng nháy mắt mấy cái, nói không ra lời mấy từ buồn nôn kia.

"Dùng miệng hả?" Sở Minh Phong không rõ ý nàng, "KHuyên tai

BẠch ngọc của nàng ấy rớt, tìm mãi một lúc mới thấy, dung miệng thì sao
tìm được chứ?"

"Vậy a" Diệp Vũ nở nụ cười, vui vẻ tới mức cảm thấy ngượng ngùng.

Sao có thể đem một cảnh kia thành một cảnh nam nữ vui vẻ không chịu nổi
chứ? Nàng thật có sức tưởng tượng quá đi.

Hắn ngạc nhiên hỏi, "Cười cái gì?"

Nàng lắc đầu, lại không kìm được bật cười, khuôn mặt như ngọc biến

thành nụ hoa cười tươi. Hắn nghĩ đến nàng cười mình, đột nhiên ở trong cơ
thể nàng bắt đầu rong ruổi tăng lên, trào dâng mãnh liệt, cứ như một dã thú
bị nhốt lâu năm, giãy dụa lần cuối vậy. Dù là thế, nàng vẫn đang cười, cười
chính mình ngốc, ngu... HẮn nhào lên thân thể nàng, mân mê mông tuyệt
mỹ của nàng, chậm rãi di vào, rồi lại nằm trên người nàng, ôn nhu kịch liệt
tiến lên, liều chết triền miên....

Cơn vui thích kích kích trào dâng lên cao nhất, bao trùm bọn họ; tư thế

quấn quít si mê ấy đủ loại nước sữa hòa nhau, tới tận sâu trong linh hồn
nhau vậy.

Sau đó, họ lại nhớ tới tư thế nguyên thủy ban đầu, nam trên nữ dưới,

phần cực nóng cứ lần lượt thay đổi, trong màn truyền ra từng tiếng rên rỉ
ngọt ngào tới tận trong xương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.