BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1324

Đầu nàng ta hơi hơi ngẩng, yết hầu càng ngày càng chặt, hơi thở khò

khè... Nàng ta nở nụ cười, nhìn hai người ở hành lang, nàng đã coi bệ hạ là
trời đất, nàng ta phải trả giá cả đời, dâng sinh mạng cho bệ hạ, cái người nữ
tử nàng ta hận thấu xương kia... Trong mắt nàng ta đầy bi phẫn, oán độc,
như sau khi chết sắp thành lệ quỷ vậy, quấn quit lấy nữ tử dụ dỗ kia, muốn
nàng ta thống khổ, sống không bằng chết...

Tóm lại, Diệp Vũ nhắm chặt mắt, không thể nhìn cảnh tàn nhẫn này.

Tóm lại, Lý Chiêu nghi đứt hơi bỏ mạng.

Thi thể đổ xuống, bị phơi nắng dưới ánh mặt trời, phảng phất như một

miếng vải rách bị chủ nhân vứt bỏ vậy. Diệp Vũ có chút thương cảm.

Trong lòng Thẩm Chiêu than nhẹ, sở dĩ bệ hạ không nên ở trước mặt

mọi người treo cổ Lý Chiêu nghi, có hai nguyên nhân. Thứ nhất, nàng ta
mưu hại Diệp Vũ mấy lần, tâm địa như rắn rết, phạm tội khiến người ta
giận sôi, nên tự tìm quả đắng. Thứ hai, để cho phi tần hậu cung chính mắt
thấy nàng ta bị treo cổ, răn đe, lấy thủ đoạn nóng tính, tàn nhẫn bảo vệ Diệp
Vũ.

Diệp Vũ có thể hiểu được nỗi khổ tâm của bệ hạ sao?

Tiếp đó, có mười cung nhân đã từng hại Diệp Vũ bị đẩy lên trên sập

gỗ, có hai mươi cung nhân cầm gậy trong tay, chỉ chờ đợi lệnh.

Diệp Vũ nhìn thiên tử bên người, mặt hắn chẳng chút thay đổi, ánh

mắt bị nắng chiếu vào, biến thành lạnh lẽo nhọn sắc, khiến người ta thấy e
ngại.

Đem cung nhân đánh chết, quá mức tàn nhẫn.

"Bệ hạ, hay là mỗi người chỉ cần một trăm gậy, chưa có ai qua nổi một

trăm gậy này, tùy mạng họ, có được không?" Nàng nói khẩn cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.