BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1327

NHưng mà, không hiểu vì sao, ngoài điện lại truyền ra tiếng khóc lúc

có lúc không, nàng từ trong mộng bừng tỉnh lại, ngừng thần lắng nghe,
càng nghe càng thấy nổi gai ốc. Nửa đêm, ai đang khóc? Còn không để cho
người ta ngủ nữa ư?

Nàng đứng dậy đi ra ngoài, ra đại điện, đứng ở trong tối xòe tay ra

không thấy năm ngón, phân biệt chỗ tiếng khóc phát ra. Tiếng khóc lớn hơn
chút, nhưng đưa mắt nhìn đều tối đen, vốn chẳng nhìn thấy khắp nơi, tiếng
khóc kia như có như không ngay bên tai, như tiếng nữ quỷ khóc bi thương,
nức nở, thê thê thảm thảm, khiến người ta nổi gai ốc đầy mình.

Diệp Vũ định trở lại đại điện, nhưng nàng không nhúc nhích được, hai

chân dường như bị túm chặt, dù cố sức thế nào cũng không di động được...
Nàng càng ngày càng sợ, kinh hãi kêu to, có một bàn tay bịt miệng nàng
lại, không cho nàng kêu... Vì sao lại như vậy... Bỗng phía trước có chút ánh
sáng sang, nàng tập trung nhìn vào sợ tới mức hồn bay phách tán-đó là
khuôn mặt trắng bệch, dòng máu đỏ tươi chảy từ khóe mắt xuống, môi
cũng nhiễm máu đỏ, khiến người ta sợ hãi không ngừng.

Nữ tử này nhìn nàng trừng trừng, Diệp Vũ nhận ra nữ quỷ này là Lý

Chiêu nghi.

"Để mạng lại..." Lý Chiêu nghi mở đôi môi đỏ mọng ra, dùng giọng

âm không có linh hồn nói.

"A .... Đừng lại đây...." Diệp Vũ kêu lên sợ hãi.

Đột nhiên, đằng trước lại xuất hiện một người, dưới ánh sáng đỏ hồng

soi rọi khuôn mặt cung nhân đó hết sức đáng sợ.

Cung nhân và Lý Chiêu nghi chậm rãi đi tới, ánh mắt lạnh lẽo, cứ như

muốn ăn thịt nàng vậy, "Chúng ta bị chết rất thảm... Để mạng lại..."

"Đừng mà... Đừng lại đây..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.