BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1385

Vết máu đó có hình đỏ sậm, có thể thấy đã lâu rồi, song vẫn giống một

đóa hoa xinh đẹp thanh mị, phóng khoáng. Châm chọc đau mắt như vậy.
Không phải lạc hồng còn mới mà đó là lạc hồng của Vũ Nhi. Quả nhiên là
lạc hồng của Vũ Nhi sao?

Thác Bạc Hoằng cùng Minh Diễm đã rời đi một tháng mới đem hộp

gấm giao cho mình, chẳng phải là nói cho mình biết, hắn đã cướp đoạt tấm
thân trong sạch của Vũ Nhi đó sao? Là chuyện khi nào? Năm trước Vũ Nhi
lưu lạc lầu Tiêu Tương không lâu chăng?

Chắc chắn là thế.

Sở Minh Phong tay cầm miếng vải, hai tay cầm mà như đang cầm một

luồng lửa hừng hực đỏ rực, làm tổn thương tay hắn, nướng cháy thân hắn,
cháy trái tim hắn.

Mười ngón tay nắm chặt miếng vải gấm, hai tay phát run, gân xanh

nổi đầy... Lệ khí ở khuôn mặt bốc lên, sát khí kêu gào trong mắt, trong đầu
hắn hiện lên cảnh họ cùng cuốn chặt với nhau... Đôi mắt tĩnh lặng càng
ngày càng mở to, tròn vo, đầm nước lấp lánh, con ngươi đen nháy không
ngừng chớp chớp xoay tròn. Hai mắt đã biến thành vực sâu vạn trượng
thiêu xác hủy xương, biến thành một kẻ toàn thân thần bí trông rất ... dọa
người...

Hắn thả tấm vải ra, gầm lên một tiếng, bao gồm bi phẫn, đau đớn,

phảng phất như tiếng hổ rống, rên rỉ. Ngay sau đó, áo bào màu vàng lướt
qua, tấu chương, mọi thứ trên bàn đều rơi hết xuống, một đống hỗn độn
trên đất.

Hắn vẫn chưa hết giận, đi sang phía phải, tung chân đá mấy cuốn thư

họa, bình hoa sứ gốm Thanh Hoa. Bình sứ Thanh Hoa bị bay tới cửa, đúng
lúc có người bước vào đại điện thấy tình hình vậy chấn động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.