BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1387

Tay hắn dùng sức xoa bóp chà xát thân thể mềm mại, nắm lấy bộ ngực
tuyết trắng đầy đặn, khiến cho đóa mai đỏ dựng đứng lên, hắn ngậm chặt
đóa mai đỏ, dùng sức rất mạnh, khiến nàng buốt lạnh.

Nàng không hiểu hắn bị làm sao, vì sao đêm nay lại bị kích cuồng tới

như vậy, hắn bị cái gì kích thích vậy? Sở Minh Phong đem tách hai đùi
ngọc vốn đã mở càng mở rộng ra, đem phân thân nóng rực mạnh mẽ nhắm
thẳng vào hoa kính, chẳng chút chần chừ do dự tấn công thẳng vào tận
trong.

"Đau..." Diệp Vũ khẽ nhíu mi, theo bản năng đẩy hắn ra. "Trẫm muốn

ngươi đau!" Hắn nói lạnh khốc, chẳng quan tâm cứ rong ruổi liên tục, chiến
đấu anh dũng.

"Thật sự đau quá..." nàng đánh hắn, nhưng không cách nào ngăn hắn

lại được. Hắn va chạm vào tận sâu trong hoa cốc u nhã kia, vọt thẳng tới
chỗ tâm sâu nhất, lần nào cũng mãnh liệt, lần nào cũng cuồng dã, giống
như chỉ có vậy mới chứng minh nàng là của hắn, vĩnh viễn là của hắn,
trước đây cũng vậy, hiện giờ cũng vậy và sau này cũng vậy.

Với hành vi của hắn, nàng vừa yêu lại vừa hận, hắn thật lạ kỳ, dường

như đã có chuyện lớn gì xảy ra rồi? Sở Minh phong thấy khuôn mặt nhỏ
nhắn của nàng rối bời, ánh mắt vô tội, chịu bao đau đớn, cũng không định
dừng lại, cứ thầm nghĩ tra tấn nàng như vậy, mới có thể khiến cho mình
quên đi chuyện xảy ra thực sự khó chịu kia. Trái tim, rắn đanh như thép.

Nàng chẳng còn đẩy nữa, cứ mặc hắn ác độc đoạt lấy, công thành

chiếm đất, bởi nàng đã nhìn ra hắn đang phát tiết.

Ác độc mà triền miên như thế, lạnh khốc mà vui thích như thế lại

khiến cho người ta muốn kháng cự bỗng chốc thở dài.

Lúc hắn ôm chặt lấy nàng, chân tay cứng đờ, chỉ có sự hưng phấn tưng

bừng vẫn vọt ra tiến vào kia, khoái cảm tuyệt vời dâng cao cao mãi, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.