BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1401

"Nô tài linh chỉ." Tống Vân hiểu được thành ý, vội vã đón bốn cô đi.

Mắt thấy vậy, năm lão thần tức giận thổi râu, lại nghe thấy bệ hạ nói một
câu, "Lui ra đi!" lại tức giận trừng mắt nhìn nhau. Song họ cũng chỉ là thần
tử, sao còn làm thế nào được chứ?

Ngự thư phòng trở nên an tĩnh, Sở Minh Phong chợt thấy mệt mỏi,

nhắm mắt nghỉ ngơi. Trong đầu lại hiện bóng hình xinh đẹp, mặt ngọc đang
lóe lên lửa giận đùng đùng.

***

Diệp Vũ vốn tưởng rằng hắn về sớm chút, không ngờ hắn khuya rồi

mới về. Sở Minh Phong cởi quần áo, nằm lên giường, đã thấy nàng ngồi
dậy, cũng ngồi thẳng dậy. Hai người cứ lặng nhìn nhau, ánh mắt nàng u
lãnh, sắc mắt hắn bình tĩnh, cứ vậy cả hai nhìn nhau, cho tới khi vĩnh viễn
sánh cùng trời đất.

Nàng rất tủi thân, hắn nói không giữ lời, thế mà chẳng nguyện giải

thích, còn tính gì nữa? Đem nàng ra để đùa giỡ chắc?

Tẩm điện chỉ để lại một đèn cung đình, ánh sáng đỏ sậm rọi trên mặt

nàng, chiếu sáng nỗi oán hận của nàng, thống khổ và đầy thống khổ.

Hắn biết trong lòng nàng khó chịu, cái cảm giác bị người lừa gạt này,

hắn đã được nếm. Tuy hắn định giải thích, nhưng hắn lại càng muốn nghe
nàng giải thích trước.

"Không muốn giải thích, hay không giải thích được?" Diệp Vũ hỏi

lạnh lẽo.

"Nếu nàng đã lừa gạt trẫm, trẫm hy vọng nàng thẳng thắn" Sở Minh

Phong nói lạnh nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.