BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1425

Tuy họ là cung nhân, nhưng ở bên nhau sớm chiều, đã có chút tình

cảm. Song thấy họ số thấp mất mạng, nàng thấy khó chịu quá.

Lúc ấy họ ở trong điện đợi bệ hạ dậy, nhưng cho dù có thiêu cháy, họ

cũng không có khả năng trốn không thoát, không thể không cứu bệ hạ...
Hơn nữa cửa điện không đóng, khun cửa sổ cũng không đóng, sao họ lại
trốn không thoát chứ? Họ đã hầu hạ Spr Minh Phong nhiều năm rồi, đã trải
qua rất nhiều chuyện lớn nhỏ, còn khéo léo hơn cả khỉ nữa, chỉ cần ngửi
được mùi nồng thì họ đã liều mạng cứu bệ hạ đi ra trước tiên rồi.

Nhiều nghi ngờ chất chứa trong lòng, Diệp Vũ nghĩ mãi không ra, trận

lửa này làm sao mà cháy, vì sao người không chạy ra được?

"Bệ hạ... Vũ Nhi..."

Là giọng kinh hoàng của Tôn thái hậu. Diệp Vũ đứng dậy, thấy Sở

Minh Hiên đang đỡ Tôn thái hậu đi tới. Tôn thái hậu nhìn thấy ánh lửa đầy
trời này, khiếp sợ suýt ngất, lại lo lắng và bối rối, "Bệ hạ đâu? Bệ hạ ở đâu
rồi?"

"Cung nhân nói, có lẽ bệ hạ vẫn còn trong điện" Diệp Vũ đau nhức

xương cốt, đã lâu vậy cho dù có cứu được người ra, cũng chỉ là một cái xác
thôi.

"Còn không mau vào cứu bệ hạ..." Tôn thái hậu rống lên với đám cung

nhân.

"Mẫu hậu đừng lo, hoàng huynh ở trong ngự thư phòng, vốn không ở

bên trong" Sở Minh Hiên trấn án, tiếp đó nói với thị vệ, "Phái nhiều người
đi vào tìm"

Hắn nhìn về phía Diệp Vũ, nàng cũng nhìn hắn, ánh mắt chạm nhau,

đầy tâm sự. Nàng bất giác hoài nghi, Sở Minh Phong dù sao cũng là huynh
trưởng ruột của hắn, vì sao hắn chẳng có chút lo lắng nào thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.