BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1464

Đúng thật là Sở Minh Hiên!

Sở Minh Hiên, ngươi thật phát rồ rồi sao! Đến cả đứa con trong bụng

ta mà cũng không tha!

"Đúng là bệ hạ" Từ thái y lắc đầu thở dài, "Bệ hạ làm vậy, chắc là

không muốn có ai uy hiếp tới ngôi đế vị của ngài ấy rồi"

"Từ đại nhân cứ về trước đi"

"Phu nhân có việc gì thì truyền vi thần tới"

Nàng nắm chặt lấy túi hương, càng xiết càng chặt, tay gần như phát

run lên, môi gần như cắn nát ra, trong mắt chứa đầy lửa hận.

Tới bữa tối, Sở Minh hiên vẫn tới bùng bữa với nàng. Thấy nàng ngồi

ngẩn người, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hắn đau lòng mãi, gọi hai tiếng mà
nàng chẳng có phản ứng gì, hắn lại gọi hai tiếng nữa, nàng mới hoàn hồn.

"Vũ Nhi, đang nghĩ gì nhập thần thế?" Hắn ngồi xuống cạnh nàng,

cầm tay nhỏ bé của nàng. Tay bé nhỏ của nàng lạnh băng, hắn hoảng sợ,
nói săn sóc, "Có cảm thấy lạnh không? Ta lấy áo khoác thêm cho nàng".
"Ta không lạnh, mà trái tim băng giá" Ánh mắt Diệp Vũ u lãnh.

"Sao vậy?" Thấy thần sắc nàng như thế, nói lời thế thế, trong lòng hắn

hiểu. nàng lấy túi hương từ sau lưng ra, "Bên trong lá cái gì?"

Hắn gần như không giấu diếm nữa, "Lá Tùng ti"

Nàng cắn răng, nói từng từ một, "Ngài sai cung nữ đi ngự thiện phòng

lấy lá tùng ti, cho vào trong túi hương, rồi đặt túi hương ở đầu giường của
ta, khiến cho ta ngày đêm ngửi lá Tùng ti. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, ta
sẽ bị xẩy thai. Đúng như mong muốn của ngươi, con ta đã không còn"

Sở Minh Hiên nói thản nhiên, "Nàng đoán không sai, đúng thật là thế"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.