BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1505

được nỗi hận của nàng, như vậy, ta nguyện uống thuốc độc... Để nàng
không còn hận ta nữa..."

Diệp Vũ kinh hãi, hắn biết trong bát tuyết lê đường phèn có độc ư?

Hắn cố ý uống thuốc độc, chỉ vì muốn tiêu trừ nỗi hận trong lòng mình sao?

"Ngươi làm vậy ta cũng sẽ không cảm động đâu" Nàng tâm địa cứng

rắn hẳn lên, lòng như đao cắt, "Lại càng không tha thứ cho ngươi"

"Vì sao hoàng huynh chiếm được lòng.....ta không chiếm được... vì

sao..." Hắn hỏi đầy bi thương, miệng đầy máu đen, mắt chớp run rẩy.

"Chuyện tình cảm, vốn chẳng thể ép buộc được. Ngươi hỏi ta vậy, ta

cũng chẳng biết trả lời thế nào đâu"

"Vũ Nhi, tha thứ cho ta... được không..." Sở Minh Hiên đau khỏ cầu

xin, đau đớn như vậy, si tình như vậy, khiến người ta đau lòng.

"Ngươi chết rồi, ta mới có thể tha thứ cho ngươi" Diệp Vũ yên lặng.

Hắn lại phun ra một đống máu to, phun ngay trên ngự án, cả văn

phòng tứ bảo, tấu chương đều nhiễm nhiều máu, nhìn chói mắt.

Sau đó hắn ngã gục xuống bàn, hai mắt nhắm nghiền bất tỉnh nhân sự.

Nàng nhìn hắn, lệ rơi đầy mặt, tâm thần đau nhức. Sở Minh Phong, con à,
cuối cùng ta cũng báo được thù cho các người rồi.

***

Nhìn anh sáng phát ra từ cửa sổ nhỏ duy nhất ở trên mái nhà thì biết

trời đã tối rồi. Từ lúc bị thị vệ áp đến đại lao, đã mất khoảng ba bốn canh
giờ, Diệp Vũ cứ ngây ra như phỗng, nghĩ tới một khắc Sở Minh Hiên gục
xuống kia, nghĩ tới cảnh Sở Minh phong bị chết cháy thống khổ kia...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.