BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1597

Nam tử trước mặt thật sự là Minh Phong sao? Tay nàng áp lên mặt gầy

yếu của hắn, nước mắt trào ra... Khuông mặt này mới tiều tụy, gầy yếu, khí
sắc kém cỏi, tóc môi trắng bệch làm sao... Đôi mắt không còn sắc bén, lạnh
khốc ẩn chứa khổ sở và thâm tình như trước nữa... CẢ thân hình này không
còn cường tráng như trước, chỉ có bàn tay vẫn to như thế, vẫn dày rộng như
thế...

HẮn là Minh Phong của nàng, đúng thật là Minh Phong nàng ngày

nhớ đêm mong rồi! Sở Minh Phong lệ long lanh, lòng đau như đao cắt, cứ
si ngốc nhìn nàng chăm chăm.

Nghĩ tới cả cuộc đời này không còn gặp lại nàng nữa, nghĩ tới sẽ ở

Ngụy quốc biến thành một cái xác không hồn, ai ngờ, trời xanh đã mang
nàng tới tận trước mặt hắn... Nhưng mà hắn nào có mặt mũi gì để nhìn nàng
nữa chứ?

"Bệ hạ.. Ta tới rồi..." Diệp Vũ trong lòng đau đớn vô cùng, tất cả

thương xót, đứa con cưng của trời từng cao ngạo, tôn quý bất phàm giờ lại
biến thành tù nhân tiều tụy tang thương.

"Ta...Không biết ngươi... Ngươi là ai..." Hắn hất tay nàng ra, lệ không

còn, sắc mặt lạnh lùng.

"Bệ hạ...." Nàng kinh ngạc, hắn sao có thể không nhận ra mình chứ?

Nàng ôm chặt mặt hắn, "Huynh nhìn ta đi, huynh thật sự không biết ta
sao?"

"Ngươi nhận nhầm người rồi, ta không phải là người ngươi biết" Hắn

nói hờ hững, lại lấy tay đẩy nàng ra, "Ta không thích có người quấy rầy, xin
cứ tự nhiên cho"

"Ta là Diệp Vũ mà, huynh sao tự dưng không biết ta thế? " Nàng ngồi

xuống mép giường, tóm lấy tay hắn, đặt lên mặt mình, "huynh sờ sờ ta
xem..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.