BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1602

An Thuận cười nói, 'Gần đây khẩu vị bệ hạ không tốt, chẳng bằng thử

tay nghề của nàng ấy xem sao"

Ngụy hoàng mỉm cười nhìn nàng, 'Nếu tay nghề ngươi không tốt, trẫm

muốn phạt ngươi"

Trở lại điện Thừa tư, Diệp Vũ liền tới phòng bếp nhỏ làm cháo thịt

nạc. Ước chừng nửa canh giờ sau, nàng bưng một tô cháo thịt nạc tới đại
điện. Ngụy hoàng ăn hai miếng, mặt rồng nở rộ, "Mùi vị thanh đạm, ăn vào
kích thích, có một mùi thơm ngát, hương thơm. Huyên Nhi, tay nghề của
ngươi thật sự rất được"

Nàng cười nói, "Bệ hạ thích thì ăn nhiều chút đi ạ"

Ông liền ăn thêm hai bát cháo ngon miệng nữa, vừa ăn, đã ngửi thấy

mùi ngon rồi. An Thuận cười bảo, "Đã lâu bệ hạ chưa từng được ăn thoải
mái thế, xem ra tay nghề Diệp cô nương quả thật được lắm"

"Nghĩ muốn thưởng cái gì? Chỉ cần ngươi nói ra, trẫm đều thưởng

ngay" Ngụy hoàng cười tỉm tỉm, nói hào ái.

"Nô tì hầu hạ bệ hạ đã là được ông trời ban ơn lớn rồi ạ, nô tì không

cần ban thưởng cái gì, chỉ nguyện mỗi ngày bệ hạ ăn thêm nhiều chút, long
thể khỏe mạnh là được" Diệp Vũ nói mềm mại.

"Bệ hạ, nô tài thấy Diệp cô nương tuổi còn nhỏ mà đã biết tiến lui, sau

này tất làm nên đại sự" An Thuận là kẻ nhanh nhậy, thấy bệ hạ đối với nàng
khác hắn, cũng lên tiếng khen.

"An công công quá khen rồi" Nàng nói khiêm tốn.

"An Thuận, ngươi nói trúng tâm ý trẫm, trẫm thấy Huyên Nhi thông

minh lanh lợi, ổn trọng đoan trang, là mệnh phú quý đó" Ngụy hoàng mỉm
cười ánh mắt dừng trên người nàng, dần nóng rực lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.