BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1666

sao? Cả đời này chắc nàng cũng vĩnh viễn không biết ý tưởng của mẫu thân
là gì.

Ngụy hoàng như tỉnh táo chút, cười khổ nói, "Uyển Nhi ở trong này có

hơn hai tháng... TRẫm không cho nàng ấy ra cung, không cho nàng ấy đi,
nàng buồn bực không vui, mặt co mày cáu... Nàng cầu xin trẫm thả nàng,
nhưng trẫm có nhiều phi tần đẹp như vậy, chỉ cô đơn yêu mình nàng, vì sao
nàng lại không cảm kích chứ? Vì sao nàng ấy lại phải rời đi chứ?"

"Bệ hạ, tình cảm là việc không thể cưỡng ép được. Qua nhiều năm

như vậy, bệ hạ vẫn nên mở rộng lòng ra chút đi" Diệp Vũ khuyên.

"Ngươi nói cho trẫm biết, vì sao Uyển Nhi lại phải đi chứ?" Ông đem

ánh mắt bị thương vô tội nhìn nàng, khẩn cầu muốn được biết rõ chân
tướng tích tụ trong lòng suốt hơn hai mươi năm ra.

"Nô tì không biết" Nàng đoán nói, "NHưng có lẽ nàng ấy sớm đã có

người trong lòng rồi, có lẽ nàng ấy không muốn tranh thủ tình cảm với
nhiều phi tần như thế, vị vây chặt trong đấu tranh hậu cung gay gắt, ngươi
sống ta chết mỗi ngày..."

"Ngươi nói đúng, đúng là Uyển Nhi không muốn cùng phi tần của

trẫm tranh thủ tình cảm mỗi ngày" Ngụy hoàng như đã bình thường trở lại
chút. Diệp Vũ nhân cơ hội trấn an, "Bệ hạ, nàng ấy ở trên trời có linh
thiêng sẽ biết bệ hạ thâm tình với nàng ấy thế nào, kiếp sau có lẽ sẽ tìm tới
bệ hạ đó"

Mày ông giãn ra, "Chỉ hy vọng là thế. Uyển Nhi không tới tìm trẫm,

trẫm sẽ đi tìm nàng ấy"

Nàng thở phào nhẹ nhõm, Ngụy hoàng này thật sự vẫn chưa già, sao

giờ lại biến thành một đứa bé thế này. Bỗng có kẻ xông vội vào, là Thác
Bạt Hoằng. Nàng kinh ngạc thấy hắn lỗ mãng, Ngụy hoàng vô cùng tức
giận, mắng, "Điện HẦu hạ là nơi ngươi có thể xông vào xao? Cút đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.