BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1693

làm thì làm tới cùng mới bắt cóc Diệp cô nương, lấy tính mạng nàng ấy áp
chế phụ hoàng. Lại không ngờ được, người tính không bằng trời tính" Thác
Bạt Hoằng phân tích lạnh trầm.

"Lão tứ, ngươi ngậm máu phun người!" thác Bạt Thao giận nói, tức

đến nỗi cả gương mặt co quắp lại, "Phụ hoàng, nhi thần không biết Tiểu
Lâm Tử gì hết, cũng không biết bột lưu huỳnh nữa, lại càng không trói
người, Tứ hoàng đệ đây là vu hãm nhi thần, xin phụ hoàng minh xét" "Phụ
hoàng, nhi thần chỉ theo nhân chứng vật chứng mà suy đoán, thật sự có
đúng người không vẫn xin phụ hoàng làm rõ" Thác Bạt Hoằng nói thong
dong.

"Phụ hoàng, nhi thần thật sự oan uổng mà...Nhi thần dù có gan chó

cũng không dám phạm thượng..." Giọng Thác Bạt Thao đầy lo lắng, ánh
mắt chuyển động kịch liệt, "Nhất định có kẻ vu oan giá họa, ép nhi thần vào
chỗ chết..."

Thác Bạt hoằng không hề mở miệng, mặt Ngụy hoàng đầy trầm tĩnh,

nhìn không ra vui giận, trong mắt càng lạnh lẽo thêm.

Bỗng hắn chuyển sang phía Diệp Vũ, "Huyên Nhi, ngươi cảm thấy thế

nào?"

Nàng nói thản nhiên, "Nô tì chỉ là giới nữ, thật sự chẳng biết cân nhắc

quyết định thế nào. Nhưng việc này có liên quan tới nô tì, nô tì cảm thấy,
bất luận kẻ chủ mưu là ai, đều có thể dùng tình ý để xem xét"

Mày rậm ngụy hoàng giã ra, cất cao giọng nói, "VỀ tình về lý đúng là

thế" Ông nhìn về phía Thác Bạt Thao, ánh mắt nặng nề, "Hàn Vương phạm
phải tội giết cha trước, bắt trói Huyên Nhi sau, đại nghịch bất đạo, tâm
thuật bất chính, tội không thể tha. Xét thấy chứng cứ phạm tội vô cùng xác
thực, biếm làm thứ dân, sung quân Lương Châu, trọng đời không được hồi
kinh"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.