BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1755

"Sớm biết thế thì cần gì phải làm như lúc trước?' Hắn nói nhạo báng.

"Ta đi đây" Nàng chẳng muốn ngồi một chỗ với hắn nữa, tốt nhất là

lập tức thoát ra thật xa.

"Ta đưa nàng về cung"

Thác Bạt Hoằng nói gượng ép, đứng lên, đi ra ngoài. Nàng lại thực ra

dừng lại, "Không dám làm phiền Vương gia, ta ngồi xe công chúa về cung
thì được rồi"

Hắn dắt tay nàng, túm nàng rời khỏi Trà trang, ngồi lên xe ngựa. Cũng

may trên đường đi không nói chuyện gì, không xảy ra cái gì. Vào tới cửa
cung, nàng xuống xe ngựa, thở một hơi thật dài nhẹ nhõm.

***

Không hiểu sao, Ngụy hoàng bỗng dưng hạ chỉ, giải cấm chừng cho

thái tử. Như thế, thái tử thường xuyên ra vào cung cấm.

Ngày này, Ngụy hoàng thấy không được khỏe, đầu hơi đau, liền trở lại

gường tẩm điện nghỉ ngơi. Diệp Vũ lại làm bạn ở điện Thừa tư, nấu cháo
bưng trà, đàn hát giải sầu cho ông.

Lúc Thác Bạt Hạo vào, nàng đang mát xa đầu cho Ngụy hoàng. Ngụy

hoàng nằm trên giường từ từ nhắm mắt lại, nàng khẽ ấn lên huyệt thái
dương của ông, chậm rãi day xoa, giảm bớt sự đau đớn của ông.

"Nhi thần tham kiến phụ hoàng" Thác BẠt Hạo cười nói, 'Công phu

trên tay Hoàng muội thế nào ạ? Phụ hoàng cảm thấy thoải mái chút chứ ạ"

"Công phu day huyệt của Huyên Nhi cũng được lắm, trẫm thấy thoải

mái hơn rồi" ngụy hoàng nhắm mắt mỉm cười, đó là nụ cười hạnh phúc thư
giãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.