BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1797

Từ tờ mờ sáng, Thác Bạt Ngưng đã tỉnh, cung nhân trang điểm cho

nàng. Trên hai má chấm hồng tự nhiên, đôi môi bôi son đỏ tươi, giữa hai
chân mày điểm một chiếc lá đỏ, trên đầu đội mũ phượng gắn châu ngọc
lanh canh, chân đi giày gấm Kim Phượng, mặc một bộ quần áo cưới màu
đỏ, đẹp đẽ quý giá, đoan trang, dáng dấp yểu điệu, đẹp tới mức khiến người
ta thấy mà sợ hãi.

Nàng nhìn tân nương trong gương, vừa lòng mỉm cười. Bộ quần áo

cưới này là do tự nàng đốc cung nhân chế tạo ra, lấy kim tuyến xuyên ở vạt
áo, tay áo lấp lánh có thêu đóa sen, trên mặt váy thêu phượng múa hoa lệ,
ánh sáng lấp lánh, hoa mỹ tới cực điểm.

Giờ lành đã đến, nàng ngồi lên kiệu phượng đi tới trước điện Cảnh an,

hướng phụ hoàng bái biệt. Diệp Vũ sớm đã chờ nàng ở điện Cảnh an, nhìn
nàng khóc lóc đau lòng, bất giác sầu não.

Lão Ngụy hoàng vẫn vậy, không động đậy, cũng không nói được, hai

tay phát run lên, cho ăn cứ ra ngoài, chẳng khác gì người thực vật, không rõ
bệnh này có còn chuyển biến tốt nữa không.

Bái biệt phụ hoàng xong, Thác Bạt Ngưng đi tới trước điện Chiêu

Hòa, hướng đương kim hoàng thượng bái biệt.

Thác Bạt Hoằng đứng ở hành lang đại điện, cười thản nhiên, nói mấy

câu đàng hoàng nghiêm túc, ban thưởng, rồi bảo nàng ra cung.

Sau đó, nàng lại ngồi lên phượng kiệu, cung nhân nâng kiệu đi một

vòng trong cung lấy lệ, đấy là tỏ lòng lưu luyến với gia đình. Đây cũng là lệ
mà công chúa hoàng cung Ngụy quốc xuất giá.

Chú rể cưỡi ngựa trắng đứng chờ tân nương ở cửa cung, lúc phượng

kiệu xuất hiện, hắn liền sai tấu hỉ Nhạc vui vẻ lên. Sau đó chú rể Mộ Dung
Diệp giục ngựa lên trước, tân nương ngồi trên phượng kiệu đằng sau, màn
diễn sáo trống hướng về phủ công chúa bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.