BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1798

Lạc Dương đã nhiều năm rồi chưa có công chúa xuất giá, bởi vậy, dân

chúng đều lên trên đầu đường nhìn trận rầm rộ này.

Tiếng nhạc vui vang lên huyên náo, vang vọng cả chín tầng trời. Phò

mã ngồi trên ngựa bạch cũng rất tuấn tú, chẳng trách mà công chúa nguyện
ý gả cho; nghi thức hoàng gia kia cũng thật khí phách, lừng lẫy, cung nhân
kia cứ tung hoa, rải hoa theo dọc đường đi, của hồi môn toàn là vàng bạc
châu báu, lụa là gấm vóc thật nhiều làm sao, là thiên kim quyền quý, tiểu
thư danh môn khuê tú mấy đời cũng chẳng sánh kịp.

Dọc đường rêu rao, cuối cùng đội ngũ đón dâu cũng đi vào phủ công

chúa. Mộ Dung diệp xuống ngực, cõng tân nương nhập phủ, đưa vào hỉ
phòng, đợi tới giờ lành đi bái đường hành lễ.

Diệp Vũ nhìn đường huynh mặc quần áo cưới, trong lòng mâu thuẫn,

vừa vui mừng vừa thương cảm. Hôm nay nhà có tiệc vui, đại thần văn võ
trong triều đều tới chúc mừng tân hôn, bởi vậy, phủ công chúa to như vậy
cũng rộn ràng náo nhiệt, đâu đâu cũng là khách mời. Mộ Dung Diệp vội
vàng đón khách, làm việc tới đầu óc choáng váng.

Thác Bạt Ngưng ngồi yên trên giường trong hỉ phòng, ngồi mãi cũng

thấy không thoải mái, xoay đi xoay lại, còn định xốc cả khăn voan lên.

Diệp Vũ ở trong phòng khuyên nhủ mấy lần, bảo giờ lành cũng sắp

đến rồi. Hôm nay tân nương như đang chìm trong mộng, nàng cũng như
đang ở trên đám mây vậy, thật sự không đúng, bởi vì đêm nay là quan trọng
nhất.

Đại lễ bái đường bắt đầu.... Xong rồi, tân nương lại tới hỉ phòng nghỉ

tạm, bên ngoài yến tiệc đã bắt đầu...

Đêm nay sẽ thuận lợi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.