BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1868

"Ta sẽ không rời xa chàng, đời này, ta sẽ đi theo chàng. Chàng ở đâu,

ta sẽ ở đó" Nàng nói dịu dàng, rồi đột nhiên bỗng thấy câu cuối cùng nghe
rất quen, cứ như đã từng nói trước rồi vậy. NHưng nàng nghĩ mãi không ra,
cũng không muốn cố sức nghĩ nữa.

Chắc trước đây nàng đã từng nói với hắn câu như thế, mới cảm thấy

quen thuộc như thế. Hắn hôn nàng, gắn bó chặt chẽ, hơi thở dần dồn dập
nặng nề.

***

Sau bữa ăn, Thác Bạt Hoằng đi ngự thư phòng, Diệp Vũ đứng ở hậu

uyển ngắm hoa, Mộ Dung Diệp nấp trong một góc tối, quan sát nàng một
lúc rồi mới gọi nàng. Nàng vui sướng, cười, "Lâm đại ca, huynh đã đến rồi"
Thấy nàng cười tươi như nắng, vẫn còn nhớ rõ mình, hắn lại càng cảm thấy
kỳ lạ hơn, hỏi lặng lẽ, "Vũ Nhi, gần đây vẫn khỏe chứ?"

"Khỏe lắm, cứ vậy thôi"

"Bệ hạ đối xử với muội tốt lắm nhỉ?"

"Bệ hạ đương nhiên đối xử tốt rồi" Nàng cười tự nhiên, "Sao vậy/"

"Không có gì, chỉ thuận miệng hỏi thôi" Mộ Dung Diệp nói lướt qua,

rồi lại hỏi tiếp, "Vũ Nhi, muội muốn sinh con cho bệ hạ sao/"

Diệp Vũ cười to lên, "Lâm đại ca, sao muội cảm thấy hôm nay huynh

là lạ đó, huynh đến tột cùng làm sao vậy/'

Hắn cười khẽ, "Vì trước đây muội đã từng nói với ta, muội bảo có

muốn sinh con hay không thì phải xem ý trời, không ép buộc"

Nàng cười cười, "Muội đã từng nói vậy sao? Muội không nhớ rõ. Bệ

hạ phế hậu cung vì muội, không có con nối dõi, muội dĩ nhiên đem hết sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.