BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1882

Nhưng xe ngựa tóm lại vẫn vào thành Kim Lăng, dừng lại trước cổng

Triêu Dương.

Lúc giờ đang là trưa, đầu mùa xuân ánh nắng chiếu xuống sáng rực,

đưa mắt nhìn một cái chỉ thấy ánh nắng, càng khiến con người ta cảm giác
sáng rực ở đây.

Thủ vệ cửa cung thấy nàng đi tới, lấy kích ngăn lại, "Là người nào?"

"Ta..." Diệp Vũ gỡ huyết ngọc uyên ương khấu bên hông ra, "Đây là

bệ hạ ban cho uyên ương khấu, làm phiền đại ca truyền một tiếng cho ta.
Chỉ cần bệ hạ nhìn thấy vật ấy, nhất định cho ta tiến cung"

"Đây quả nhiên là vật ngự ban" Thủ vệ nhìn thấy uyên ương khấu

chạm chổ tinh xảo, nổi lên lòng htam.

"Chính xác" Nàng lấy ra thỏi bạ trắng đặt vào tay hắn, "Làm phiền đại

ca đi một chuyến. Bệ hạ nhìn thấy vật ấy, nhất định mặt rồng sẽ vui, còn có
thể ban cho đại ca nữa đó"

Đã có thưởng, thủ vệ liền đánh mất lòng tham, còn nữa, uyên ương

khấu này là vật ngự ban, nếu sau này điều tra ra, thì mất đầu như chơi.

Như thế hắn cầm tín vật đi ngự thư phòng.

Sở Minh Phong đang phê duyệt tấu chương ở ngự thư phòng, thấy

huyết ngọc uyên ương khấu trong tay thủ vệ kia, sắc mặt thay đổi, vội vàng
đứng dậy, đi tới, đoạt lấy uyên ương khấu, lớn tiếng hỏi, "Uyên ương khấu
này, ngươi lấy được từ đâu?"

"Bẩm bệ hạ... Ở cửa cung có một cô gái cầu kiến bệ hạ... Bảo bệ hạ

nhìn thấy vật ấy, tất sẽ..." Thủ vệ thấy bệ hạ để ý như thế, mồ hồi lạnh chảy
ròng ròng, nói lắp ba lắp bắp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.