BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 342

Diệp Vũ ngồi trên giường, Tôn thái hậu nằm xuống chậm rãi nói

chuyện phiếm.

"Thế này ai gia đang ngủ, ngươi phải đi nghỉ tại thiên điện, Bích Cẩm

sẽ mang ngươi đi"

"Vâng, thái hậu"

"Vũ Nhi, người nhảy điệu nhảy kia, đẹp lắm, đẹp lắm, ai oán thê

lương, sầu triền miên, khiến ai gia nhớ tới tiên hoàng" Tôn thái hậu híp mắt
lại, cứ như trong hư vô thấy được nam tử bà yêu kiếp này.

"Thái hậu và tiên hoàng cùng nhảy múa với nhau sao?" Diệp Vũ đoán

nói, có lẽ đây là nguyên nhân bà thích điệu nhảy Rumba kia.

Tôn thái hậu gật đầu, cười ôn nhu, mỉm cười tràn đầy tình ý, "Được

sủng ái không lâu, có lần ai gia vì tiên hoàng nhảy một điệu đến từ Tây
Vực. Tiên hoàng rất thích bảo điệu nhảy này rất phong tình, câu hồn nam
nhân... Nhìn đi nhìn lại, tiên hoàng nhịn không được cùng nhảy với ai gia...
Sau đó, ai gia đã ngả vào lòng tiên hoàng..."

Diệp Vũ cười nói, 'Thần nữ đang nghĩ, tiên hoàng chắc là yêu thái hậu

nhất ạ"

Tôn thái hậu đắm chìm trong câu chuyện đẹp, như đang thấy mình lúc

tuổi thanh xuân cùng tiên hoàng tư thế oai hùng đầy phấn chấn. "Đêm sơ
ngộ, tiên hoàng mang ai gia về điện Trừng Tâm, bảo ai gia nhảy một điệu
múa. Ai gia nhảy, tiên hoàng rất thích, nói với ai gia rằng hắn cả đời này
được chứng kiến màn múa đẹp nhất. Hôm sau, tiên hoàng sắc phong cho ai
gia thành quý tần. Ai gia một khi được sủng ái, cũng tiện cho mọi người ở
nghê thường các, cũng chọc cho phi tần hậu cung kỵ hận"

Hậu cung là thế, vì tranh một người đàn ông, vì đoạt sủng, chiến tranh

giữa các nữ nhân không bao giờ ngừng, càng đấu đến ngươi sống ta chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.