BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 445

"Sau đó thì sao?"

"Vương gia đã cứu ta, mạng này của ta là của Vương gia. Ta liều

mạng học múa, hy vọng có một ngày được nhảy cho Vương gia xem" Nàng
ta nhìn ra phía trước, cứ như có Tấn Vương đang ở đây, nàng mềm mại
đáng yêu nhìn hắn, lâm vào hồi ức tốt đẹp. "Rốt cuộc có một ngày thế này
đã tới, năm ta mười sáu tuổi, muốn được hiến vũ ở thị yến của Vương phi.
Ta nhảy múa xong, Vương gia tán thưởng bảo ta nhảy rất giỏi, thưởng
mười lượng bạc cho ta"

"Chẳng bao lâu Vương gia đã nạp ngươi làm thiếp?"

Lãnh Nguyệt Nhiễm khẽ gật đầu, "Một tháng đó là lúc ta vui vẻ nhất,

là ngày ta vui nhất, nhưng ta vui sướng thì kẻ khác lại mất hứng. Con ta
không có, là bị kẻ tâm địa rắn rết hại chết, ta khóc năm ngày năm đêm, cầu
xin Vương phi trừng trị những kẻ đó. Nhưng Vương phi nói chẳng có bằng
chứng, không định được tội các nàng ấy. Ta cầu xin Vương gia cho ta làm
chủ cho con, Vương gia lại khuyên ta đừng truy cứu nữa..."

Diệp Vũ không rõ, đó chẳng phải là cốt nhục của hắn, sao lại không

truy cứu chứ? Lãnh Nguyệt Nhiễm mắt đầy lệ lóng lánh, thống khổ vô
cùng, "Ta chuyển đến biệt uyển Vân Thâm, không truy cứu nữa, cho dù
lòng ta sắp chết..." Trên mặt nàng ta rơi hai hàng lệ, ôm ngực nói, "Bởi vì ta
yêu Vương gia, ngài ấy bảo ta làm sao thì ta làm vậy. Chỉ cần ngài ấy vui
vẻ, khoái hoạt, ta sẽ vui vẻ, khoái hoạt..."

Diệp Vũ thở dài, nàng ta phải trả giá cho tất cả, mất đi bản thân, lại

được bao nhiêu tình của Tấn vương đây?

Vừa mới đang chìm đắm trong đau xót và tình yêu, tiếp đó đã thay đổi

nét mặt, Lãnh Nguyệt Nhiễm nhìn nàng chằm chằm, mắt nồng đậm, "Ai
làm Vương gia thương tâm, thống khổ, ta sẽ bắt kẻ đó phải trả giá lớn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.