BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 456

không? Phu nhân thiết kế cạm bẫy, cũng là do đại nhân bày mưu tính kế, có
phải thế không?"

Hắn đáp nhẹ như mây bay gió thoảng, "Cũng không sai" Tuy đã sớm

đoán ra, nhưng chính tai nghe được đáp án như thế, lòng nàng vẫn rầu rĩ
đau đớn. Nàng hỏi thê lương, "Kẻ hầu và thị vệ biệt quán đã thay từ lâu rồi,
chỉ có A Tử là người của phủ Hữu tướng, có đúng thế không?"

Hắn gật đầu, trên mặt chẳng có chút áy náy và xin lỗi nào. Diệp Vũ

cuối cùng không kìm được nước mắt, lặng lẽ rơi xuống, "Đại nhân làm vậy,
sẽ chỉ bị người ta khinh bỉ thôi"

Giọng Thẩm Chiêu hoà hoãn, "Làm thần tử của người, dĩ nhiên sẽ vì

quân. Ta cũng chỉ có thể cố sức là bảo vệ cô chu toàn. Ngoài việc đó ra, thứ
ta bất lực"

"Đại nhân lại đây chút được không?'

Hắn đi tới, ngồi ở mép giường, thấy khuôn mặt thanh mị của nàng đầy

lệ, thương tâm gần chết, ngực giống như bị ai đó đấm một quyền, rầu rĩ
đau. Nàng vung tay bất ngờ đập qua mặt hắn, dùng hết sức có trong người.
Hắn không né tránh, bị trúng chưởng này luôn. Tuy trên mặt hơi đau, song
trong lòng thấy dễ chịu chút.

Nàng đánh hắn, hơi ác chút, nhưng ai có biết được là trong lòng nàng

đang đau đớn chua xót?

Nàng kỳ vọng được hắn chăm sóc, che chở và thật lòng, chẳng những

chẳng chiếm được mà ngược lại hắn đẩy nàng vào lòng nam nhân khác, còn
có người nam nhân nào uất ức hơn hắn không? Còn có chuyện nào vớ vẩn
và hoang đường hơn không?

"Bệ hạ trời sinh tính đa nghi, thị sát tàn bạo, nhìn trúng con mồi rồi thì

tuyệt đối sẽ không để nó trốn!" Thẩm Chiêu đứng lên, nói ôn hoà, "Bất luận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.