BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 457

cô trốn thế nào, cũng không trốn khỏi lòng bàn tay của bệ hạ!"

"Nguyên nhân là thế, lúc trước ngài mới khuyên ta gả cho Tấn vương

sao?"

"Đáng tiếc là tuột mất cơ hội" Hắn xác thực nhìn thấu huynh đệ này,

"Tấn vương hỉ giận hiện trên mặt, bệ hạ tâm tư thâm trầm, đối đãi với cô
chẳng có phi tần nào sánh bằng"

Dứt lời hắn đi thẳng rời đi. gần như không muốn đợi thêm lát nữa.

Diệp Vũ sửng sốt một lúc, không tự chủ được cười rộ lên, cười lạnh như
tuyết, nước mắt cũng rơi xuống như những hạt ngọc, thấm vào khăn, chăn.

Lãnh Tiêu Tương tới cửa thông báo muốn gặp, mời Diệp Vũ tiếp tục

đến lầu Tiêu Tương dạy múa. bởi gần đây không có màn múa mới nào,
khách đến cũng ít đi chút, nếu tiếp tục thế cũng đáng lo ngại.

Diệp Vũ khuyên, việc làm ăn buôn bán lúc được lúc không, không

phải lúc nào cũng được lời mãi. Giờ Nhóm Lăng Vô Hương, Phán Phán đã
vất vả chuẩn bị từ lâu, tới vừa lúc cần diễn, gần như chẳng có dư thời gian
nào để mà luyện múa mới nữa, bởi thế, đợi sau khi trận đấu được mở rồi
mới bắt tay vào luyện màn múa mới.

Lãnh Tiêu Tương cũng biết tình hình này, không nói gì nữa, nhưng bà

lại lo Lăng Vô Hương, Phán Phán sẽ bị chọn vào cung, lầu Tiêu Tương bị
tổn thất không nhỏ. Diệp Vũ an ủi bà, cũ không đi thì sao có mới chứ. Như
thế Lãnh Tiêu Tương mới cười tủm tỉm mà về.

Mười lăm tháng tám, đêm trăng tròn.

Giờ Dậu, Diệp Vũ theo Thẩm Chiêu tiến cung, đi vào điện Duyên

Khánh. Thẩm phu nhân chẳng có thân có thích, cũng không cần tiếp khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.