BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 481

Trong tẩm điện, bóng ảnh mờ ảo, hoan ái cao trào. Sở Minh Phong

nằm, Văn Hiểu Lộ nằm lên người hắn, cái lưỡi đinh hương liếm hôn ngực
hắn, cố ra sức. Nhưng phản ứng của hắn khác hẳn như vừa rồi một trời một
vực, vẫn nằm im, giống như chẳng chút hứng thú nào.

Nàng ta không muốn mất đi cơ hội sủng ái tốt nhất này, cố sức cọ cọ,

mắt đầy mê ly quằn quại đáng yêu, hôn môi góc cạnh của hắn. Hắn vẫn để
ý tới động tĩnh ngoài tẩm điện, thoáng thấy Diệp Vũ lảo đảo trốn đi, lửa
nóng trong cơ thể bất giác vơi dần, rút ra khỏi thân nữ tử, nằm xuống bình
ổn. Không ngờ hắn càng nghĩ càng thấy phiền, càng phiền càng muốn biết
nàng làm sao, đi đâu.

Nữ tử kiều mỵ áp sát hắn, hắn sớm đã mất hứng, đơn giản đẩy mạnh

nàng ta ra, nhanh nhẹn ngồi dậy.

"Bệ hạ..." Văn Hiểu Lộ cả kinh, phát giác ra sự khác thường của hắn

nhất định là vì Diệp Vũ, vì thế nằm lên đầu vai hắn, nói mê hoặc, "Bệ hạ
sao vậy? Có phải nô tỳ hầu hạ không được chu toàn khiến bệ hạ mất hứng
không ạ?"

"Trẫm còn nhớ tới có ít tấu chương vẫn chưa phê xong, nàng nghỉ đi"

Sở Minh Phong vớ lấy áo choàng mặc vào.

"Bệ hạ, ngày mai xem tấu chương cũng không muộn mà, nô tì đã tám

ngày chưa được thị tẩm rồi ạ" Nàng ta uỷ khuất nói, kéo áo hắn, thần sắc
mê mệt, mị thái thiên thành, khiến người ta rùng mình.

"Để khi khác trẫm lại cùng nàng" Hắn kéo áo ra, chẳng chút lưu luyến.

"Không, nô tì muốn tối nay bệ hạ cùng nô tì..." Nàng ta vội vã xuống

giường, kéo tay hắn, lệ đong đầy, nước mắt sắp rơi, "Nô tì có phải làm bệ
hạ thấy chán không ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.