BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 499

Nàng nói quật cường, "Ngươi có thể bảo ta làm chuyện khác, chỉ duy

chuyện này thì không được"

Hắn vỗ bộp bộp hai cái, giây lát sau có hai đại hán bịt miệng mũi bê

một thùng mang vào, đặt xuống. Trong thùng gỗ ấy dần dần tỏa ra mùi hôi
thối, khiến người ta thấy ghê buồn nôn. Công tử Kim lạnh giọng nói, "Cho
cơ hội cuối cùng" Diệp Vũ cố nghĩ kiên trì xem hắn có thật sự ném mình
vào đó không.

Đột nhiên hắn túm nàng tới, vạch thùng gỗ ra, một mùi hôi thối kinh

khủng ập tới, thối không thể chịu nổi. Hắn đè cổ nàng xuống, để đầu nàng
lên trên miệng thùng, muốn xem nàng ghê tởm thế nào.

Nàng không kịp phòng bị, thấy trên mặt nước nổi lềnh bềnh một số uế

vật và dòi, lập tức nhắm mắt lại, lục phủ ngũ tạng cuộn trào, dạ dày đau co
rút từng cục, một cơn ghê tởm cuộn lên....

Hắn buông nàng ra, "Không nghe lời, cho thưởng thức mùi vị và con

dòi nhảy múa trong thùng" Nàng chạy ra xa, ngồi nôn mửa, thật sự nôn ra
nhiều thứ. Khó mà tiếp nhận nổi! Thật đáng sợ! Nàng nôn sạch mọi thứ ra,
vẫn thấy khó chịu; hơi đỡ chút thì lại nhớ tới cảnh vừa liếc mắt nhìn kia,
bất giác lại nôn mãi, cuối cùng biến thành nôn khan.

"Nghĩ kỹ chưa?" Công tử Kim túm nàng đi tới giá rửa mặt, đưa cho

nàng một ly nước. Diệp Vũ gật đầu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt,
trước đồng ý với hắn đã, sau này cứ tùy thực tế mà làm vậy.

**

Ngày mười tám tháng tám, cuối thu, vầng dương lên cao. Diệp Vũ đi

đến quảng trường rộng trước cửa cung, Chu cô cô đã ở đó, đang chỉ huy
cung nhân chuẩn bị thật tốt mọi thứ, điểm mấu chốt là an bài thỏa đáng chỗ
ngồi cho Tôn Thái hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.