BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 526

thế này tra tấn mình, khiến cho chân tay nàng rất mệt mỏi, người lao lực
quá độ.

Bà đỡ khuyên hắn đứng ngoài, Sở Minh Phong cứ không đi ra, kiên trì

đứng bên nhìn. Phùng thái y và bà đỡ cùng hợp sức cứu, lòng hắn yên một
chút, nhưng mắt chạm đến máu loãng và vẻ mặt thống khổ của nàng trên
giường, tim hắn lại lạnh hắn, cứ như có luồng khí lạnh xâm nhập lan tràn
khắp toàn thân. Nàng có mang lúc nào? Vì sao không nói cho mình? Hắn
lại ảo não và hối hận, thống hận mình ra tay quá nặng.

Nàng híp mắt lại, thần trí không rõ, bất an vặn vẹo, khuôn mặt nhỏ

đầm đìa mồ hôi, yếu tới mức như sắp buông tay rời khỏi thế gian vậy. Nha
hoàn bưng một chậu máu loãng đi ra, lại đổi một chậu nước ấm trở lại...
Thời gian cứ tí tách trôi, chuyện gì hắn cũng không làm được, lo âu bất an,
chỉ biết lo đâu chờ đợi. Đứa bé có bảo vệ được không?

Rốt cuộc, mọi thứ đã thu dọn xong, Diệp Vũ như đang ngủ, khuôn mặt

yên tĩnh, bà đỡ giúp nàng đắp chăn, Phùng thái y viết đơn thuốc, bảo nha
hoàn đi cắt thuốc sắc.

"Phùng đại nhân, đứa bé còn không?" Sở Minh Phong vui vẻ hỏi, ý

bảo nha hoàn dẫn bà đỡ ra ngoài.

"Hồi bẩm bệ hạ, vi thần vô năng, đứa bé không thể giữ được, đã không

còn" Phùng thái y nói nặng nề.

"Sao lại không giữ được chứ?" Sở Minh Phong khiếp sợ mãi, hy vọng

và vui sướng biến thành thất vọng cùng thống khổ theo lời thái y, chân tay
luống cuống, nói lắp bắp, "Ngươi bắt mạch đi... Biết đâu đứa bé vẫn còn
trong bụng..."

"Bệ hạ, tha thứ cho vi thần bẩm báo" Phùng thái y là một trong lão

thái y chuyên trị cho phụ sản, dĩ nhiên với tiểu sản chỉ là chuyện nhỏ. "Nhị
phu nhân trước đây do dùng quá nhiều loại thuốc, thân thể mắc chứng hư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.