BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 682

Vị cô nương trẻ tuổi thanh lệ thoát tục này, búi sơ một búi tóc thanh

nhã, đội trên đầu một vòng hạt trân châu sáng lấp lánh, trên búi cắm một
cây trâm bạch ngọc, trên người mặc một bộ quần áo lụa màu hồng cánh
sen, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng trắng như tuyết, nhìn phảng phất
giống như một đóa sen trắng duyên dáng yêu kiều, không nhiễm chút bụi
trần, toàn thân quẩn quanh một luồng tiên khí xuất trần. Nhưng lúc nàng ta
mở miệng thì luồng tiên khí đó đã biến mất sạch.

"Ai cũng nói Nhị phu nhân hữu tướng thông minh, Nhị phu nhân nếu

không ngại thì đoán xem ta là ai nào" Nàng ta cười thản nhiên trêu chọc.

"Ta thật ngu dốt, không đoán ra được thân phận cô nương, vẫn xin cô

nương báo cho biết đi vậy"

"Đây là công chúa An Nhạc" Thị tỳ thân cận của nàng cười nói.

"Mạc Nhan, lắm lời" Công chúa An Nhạc lườm thị tỳ của nàng ta một

cái.

Diệp Vũ cười nói, "Hóa ra là công chúa An Nhạc. Công chúa đại giá

quang lâm, thật vẻ vang cho kẻ hèn này quá"

Nàng nhớ rõ, công chúa An Nhạc Sở Minh Lượng là do cung tần sinh

ra. Bởi mẹ đẻ không được sủng ái, trong thời gian ở cữ không được chăm
sóc chu đáo, bị bệnh không trị khỏi, lúc con gái được sáu tháng thì rời bỏ
nhân gian. Công chúa An Nhạc lúc nhỏ dung mạo rất xấu, cứ hai ba ngày
thì bị bệnh liên tục, lẻ loi hiu quạnh, cả cung nhân cũng chẳng để tâm chăm
sóc, càng không có phi tần nào nguyện mang nàng về nuôi. Tôn thái hậu
lúc này thấy đứa bé đáng thương, đã ôm về nuôi nàng, bà lại còn được tiên
hoàng khen ngợi.

Được Tôn thái hậu hết lòng chăm sóc, công chúa An Nhạc lớn lên

khỏe mạnh. Năm mười tuổi, Tôn thái hậu mang nàng tới chùa hộ quốc để
dâng hương cầu phúc, đã gặp một cao tăng đắc đạo nói nếu công chúa An

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.