BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 683

Nhạc cứ tiếp tục sống trong cung thì vào năm mười hai tuổi cả người sẽ bị
nhiễm bệnh nan y mà chết. Tôn thái hậu sợ hãi hỏi cách giải cứu. Cao tăng
đắc đạo đã nói, công chúa An Nhạc không thể ở trong cung, mà nên ở trong
vòng năm dặm gần chùa Hộ quốc, đêm ngày nghe tiếng chuông chùa, tiếng
niệm kinh, ngày nào cũng niệm kinh Phật hai canh giờ, mới có thể được
Phật Tổ phù hộ. Cứ kiến trì bền bỉ chín năm như thế, mới có thể hóa giải lệ
khí và kiếp số nàng trúng.

Bởi vậy, Tôn thái hậu đành dứt bỏ, để công chúa An Nhạc được ở nhà

gần chùa Hộ Quốc, để ba chục cung nhân, một trăm tám mươi hộ vệ bảo vệ
nàng. Tính toán ra, thời hạn chín năm đã hết, công chúa An Nhạc về kinh.
Nàng ấy năm nay đã tròn mười chín, Tôn thái hậu hẳn sẽ lo an bài hôn sự
cho nàng.

"Hôm trước bản công chúa hồi kinh, chợt nghe đồn rất nhiều về

ngươi" Sở Minh Lượng khẽ xoay người, áo choàng trắng như tuyết bay lên,
"Trong ngoài cung ai cũng nói, ngươi biết khiêu vũ, biết soạn những điệu
vũ kỳ lạ, còn lợi hại hơn cả mẫu hậu lúc trẻ nữa"

"Công chúa có gì xin chỉ giáo cho"

"Công chúa thích khiêu vũ, từ nhỏ đã học vũ với thái hậu, chỉ là trong

mấy năm nay thì không" Mạc Nhan nói, 'Công chúa muốn học vũ với Nhị
phu nhân"

"Công chúa muốn học loại vũ gì?" Diệp Vũ không ngờ là kết quả này.

Sở Minh Lượng đi tới, áo choàng trắng như tuyết vấn vít lấy khuôn mặt
trắng hồng như trái táo của nàng. "Ngươi biết cái gì, bản công chúa sẽ học
cái đó. Bản công chúa muốn học hết mọi bản lãnh của ngươi!"

Chí hướng này quả thật không nhỏ. Diệp Vũ lại nghĩ, bị công chúa An

Nhạc này bò lên người chắc chẳng dễ thoát thân, nên đành bảo, "Công
chúa, ta có mấy lời không biết nên nói hay không nữa"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.