BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 847

thủ tình cảm của hậu cung mà vỡ vạc ra được.

Nước mắt mỹ nhân giàn dụa trên mặt, che lấp đi vẻ đẹp của ả, hao tốn

hết tâm sức của nàng, nét bi thương khiến người ta động lòng.

Diệp Vũ khóc than thay cho tất cả mọi phi tần hậu cung, may mà mình

vẫn chưa yêu Sở Minh Phong.

"Nô tì đáng chết, không nên tiến cung phụng dưỡng bệ hạ. Nô tì đáng

chết, không nên yêu bệ hạ. Nô tì đáng chết, không nên ngây thơ nghĩ rằng
chỉ cần thật tình thì sẽ có được trái tim bệ hạ. Nô tì đáng chết, không nên vì
một kẻ không yêu mà tay dính máu tươi, bỏ phí biết bao thời gian" Văn
Hiểu Lộ nói bi phẫn, khuôn mặt yêu hận đan xen đầm đìa nước mắt.

"Trời làm bậy còn có thể sống, chứ tự làm bậy thì không thể sống.

Chính ngươi đã tạo nghiệt, đừng có trách móc ai" Sở Minh Phong nói lãnh
khốc.

"Đúng! Tay nô tỳ dính đầy máu tươi, có bao cung nhân đã chết vì nô

tì. Bệ hạ và nô tì cũng không khác là mấy, có bao người cũng chỉ vì một
đạo thánh chỉ của bệ hạ mà chết, cả nhà xử trảm, cửu tộc diệt sạch, bệ hạ
tay cũng dính máu tanh, là bạo quân tàn bạo bất nhân" Ả ta nói ác độc, "So
với bệ hạ nô tì còn kém xa!"

Tống Vân đi tới, bất giác rút hai tay ả ta, lực đạo rất mạnh. Khoé

miệng Văn Hiểu Lộ chảy máu, hạ giọng cười rộ lên, cười như điên không
ngừng, tiếng cười chưa đầy trào phúng, đau xót, tuyệt vọng và nhiều cảm
xúc.

Cười đủ rồi, ả ta mới dừng lại, lau nước mắt, trên mặt đầy ngạo khí,

"Bệ hạ định cho nô tì chết thế nào đây?"

Mặt Sở Minh Phong lạnh tanh, "Ngươi muốn chết thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.