BÃO TÁP CUNG ĐÌNH - Trang 50

- Dạ, thưa tiên sinh, nếu tiên sinh dạy cho kẻ hậu sinh này biết được những
điều bất tiếu, còn tiềm ẩn trong nhân cách, để sớm tối lo việc sửa mình, ngõ
hầu mới có thể gần gũi được các bậc tài đức trong thiên hạ, cùng lo việc
nước.
Tiên sinh chậm rãi:
- Nói về những đức tốt của người là điều cực dễ. Nhưng nói về những điều
xấu, những điều ác độc còn chất chứa trong họ mới thực là khó. Khó hơn
nữa, người nghe lại là người quyền cao chức trọng, kẻ nói mất đầu như
chơi. Song, tôi vì đại nghĩa, còn vì tình tri kỷ với quan ông, nên tôi nói mà
không sợ quan ông đổi dạ.
Trên kia tôi đã nói về bảy điều thiện đức của quan ông, bây giờ tôi nói về
bảy điều bất thiện trong quan ông:
- Một là nhỡn quan hẹp.
- Hai là tri thức hẹp.
- Ba là chưa có lòng bao dung.
- Bốn là chưa thật bụng tin người.
- Năm là nặng bè đảng, nhẹ hợp quần.
- Sáu là tàn bạo.
- Bảy là chưa hết lòng thương dân. Nhiều vùng qui phụ triều đình lâu rồi
mà vẫn để dân lưu tán, đói khổ.
Cứ sau mỗi điều, Hoàng tiên sinh lại khéo để ý xem quan điện tiền chỉ huy
sứ có còn muốn nghe nữa không. Tiên sinh thấy dù Trần Thủ Độ có là bậc
thánh, cũng không thể không gai người khi nghe đủ bảy điều xấu hoàn hảo
của mình. Cho nên mặt quan ông cứ tái dần, tái dần cho tới lúc sạm đen
như người say xỉn. Và bỗng nhiên, mồ hôi trán vã ra như người bị trúng
độc.
Hoàng tiên sinh trầm hẳn giọng xuống gặng hỏi:
- Thưa quan ông, liệu tôi có quá lời chăng?
Trần Thủ Độ vụt đã tươi tỉnh hẳn lên. Ông sụp lễ Hoàng tiên sinh hai lễ.
Hoàng tiên sinh vội vàng nâng quan điện tiền dậy:
- Quan ông làm thế, tôi khó nghĩ quá. Tôi đâu dám nhận lễ của quan ông.
- Bẩm tiên sinh, quả là tiên sinh vừa cho tôi uống một liều thuốc tróc độc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.