BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 123

có nhiều bực đá trắng sạch sẽ lắm, Trọng Võ liền mở xe thả lừa cho ăn, dắt
vợ bồng con để ngồi trên bục đá, còn mình thời bước rảo qua phía Đông
Sơn Khẩu kiếm người hỏi thăm nhà họ Bạch. Đi một hồi không gặp ai, bèn
trở lại thời vợ con đâu mất, không còn ở đó. Hoảng hồn chạy đi kiếm cùng
cũng không gặp. Kêu réo cũng không nghe trả lời. Trọng Võ vừa đi vừa
khóc rồi gặp lão tiều phu, bèn chạy lại hỏi thăm, ông ta chắt lưỡi đáp rằng:
"Thôi rồi? Còn chi hỏi nữa, vậy chú không biết Oai liệt hầu ở Độc Hổ trang
tên là Ác Đăng Vân hay sao? Khi nãy người đi săn về ngang, tôi thấy trên
ngựa có chở một người đàn bà đương kêu khóc inh ỏi, còn đứa nhỏ thời
không thấy”. Trọng Võ nghe nói lật đật hỏi rằng: "Độc Hổ trang ở phía nào,
cách đấy bao xa?". Ông tiều đáp: "Cách đây năm dặm, ở về phía đông nam
có một khu rừng tức là Độc Hổ trang đó". Trọng Võ nghe xong, đâm đầu
chạy nhào xuống núi, nhắm Độc Hổ trang đi tới.
Nguyên Ác Đăng Vân cùng bọn tùy tùng đi săn trong rừng gặp hai con cọp,
vừa lúc định bắn thì cọp ấy chạy hoảng, ngang bãi cỏ xanh thấy Kim Ca
liền tha mất, Bạch Ngọc Liên thấy con bị cọp bắt la ré lên, Ác Đăng Vân
vừa đi qua liền bảo bọn tùy tùng chở lên ngựa đem về Độc Hổ trang.
Kim Ca bị cọp bắt đi qua cánh rừng kia, có ông tiều đốn củi ở đó thấy vậy
động lòng tiểu nhi bị hại. Muốn cứu trong tay sẵn có cái rìu liền ngồi phục
xuống, chờ cọp chạy ngang, giơ thẳng tay đánh vào lưng một cái rất mạnh,
cọp thình lình bị đánh nhả Kim Ca ra cong đuôi chạy mất. Ông tiều chạy lại
thấy đứa nhỏ còn thở, liền ẵm về nhà. Vào tới nhà ông ta để đứa nhỏ lên
giường, chạy kiếm một chén nước nóng cho uống, và lấy thuốc thoa dấu
cọp. Một lát Kim Ca tỉnh dậy rên rỉ. Mẹ của tiều phu thấy đứa nhỏ mặt mũi
sáng sủa thời thương lắm, lại nghe tiều phu thuật chuyện cứu nơi miệng
cọp kinh hãi vô hạn. Bà ta vỗ về đứa nhỏ và hỏi tới nhà cửa mẹ cha. Đứa
nhỏ bèn thuật lại rằng: "Tôi tên là Kim Ca vừa được bảy tuổi, cha tên là
Phạm Trọng Võ, mẹ họ Bạch... ". Mẹ tiều phu nghe nói chặn hỏi rằng: "Mẹ
cháu phải Bạch Ngọc Liên hay không?". Kim Ca đáp: "Phải “. Mẹ tiều phu
vội vàng ôm Kim Ca vào lòng, khóc ồ rằng: "Cháu ôi! Vì bà mà cháu ra
nông nỗi này”. Kim Ca ngơ ngẩn không biết gì cũng khóc theo. Tiều phu
dỗ rằng: "Cháu đừng khóc, để cậu nói mà nghe. Cậu đây là Bạch Hùng em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.