Triệu Hổ đã bắt được người rồi, bèn sai lục soát các nơi song không thấy
vật gì. Chỉ có hai phong thư mà thôi. Bấy giờ Mã Hán và Trương Long ở
dưới lầu đi lên, thấy vậy biết là bắt lầm bèn cầm hai phong thư lại đèn coi,
thời một mặt đề là: "Bình an gia bảo", một mặt đề là: "Phụng Lương phủ
thụ mật phong“. Trương Long biết chuyện đã lỡ rồi không làm sao được
cực chẳng đã phải giải người ấy về phủ luôn cả hai phong thư, và bẩm lại
cho Tướng gia rõ.
Bao Công vội vã thăng đường hỏi người ấy rằng: "Mi tên họ là gì?". Người
ấy đáp: "Tôi tên là Tòng Phước, gia nhân của quan thái thú Phụng Dương
Tôn Trân vâng lệnh chủ nhân đem thọ lễ cho Bàng Thái sư. Bao Công hỏi:
"Thọ lễ những món gì ở đâu?". Tòng Phước đáp: "Chỉ có tám chậu tùng
cảnh, người bạn tôi là Tòng Thọ còn đem theo sau, tôi chỉ có dâng thơ mà
thôi, nay tới trước phải ở tại điếm Kiết Thăng mà chờ”. Bao Công nghe
xong biết là bắt lầm, song nghĩ chưa ra kế để giải phóng. Triệu Hổ thấy
tướng gia vừa suy nghĩ, vừa cầm hai phong thư lật qua trở lại xem bèn hỏi
Tòng Phước rằng: "Bọn mi còn có đem gì với tùng cảnh ấy nữa không?".
Tòng Phước nghe hỏi ngơ ngẩn không trả lời được. Bao Công thấy bộ tịch
nó phát nghi, bèn vỗ án hỏi rằng:” "Gã kia còn điều gian giấu. Tả hữu đâu
mau tra nó cho ta?". Tòng Phước kinh hoảng cúi đầu thưa rằng: "Xin lão
gia bớt giận, tôi cứ thật khai ngay, trừ tám chậu cảnh ấy ra còn có ngàn
lượng vàng ròng nữa, song e lúc đi đường chúng biết mà đoạt đi, nên chôn
vào đáy chậu hoa để che mắt thịt. Ai dè lão gia mắt thánh tài thần, tôi
không dám giấu, nếu không tin, xin coi trong thư thời rõ". Bao Công bèn
hỏi: "Hai bức thư này gửi cho ai?". Tòng Phước đáp: "Một bức gửi cho
Bàng Thái sư là ông ngoại của chủ tôi, còn một bức là nang thơ cho tôi”.
Bao Công nghe khai, gật đầu sai lưu Tòng Phước lại trong phủ, rồi bãi hầu
trở vào thư phòng báo Công Tôn Sách viết sớ, sáng ngày đem luôn hai
phong thư vào tâu Thiên tử. Vua Nhân Tôn xem xong, nghĩ chuyện này
Bao Công tố giác nên không giao cho phủ Khai Phong được, phải phú cho
Đại lý ti tra xét.