BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 25

rằng: "Thôi! Đã thoát nơi nguy hiểm, tôn huynh cứ an lòng đi đi, Bao Công
nhìn lại, thấy Triển Chiêu nhảy vọt một cái đã mất tăm dạng.
Bao Công cùng Bao Hưng bước cao bước thấp, đường sá gian nan, đánh
liều đi mãi, tới đầu cổng một làng kia thời trống đã điểm canh năm. Xa xa
thấy một ngọn đèn leo lét, Bao Hưng chỉ cho Bao Công mà nói rằng: "Kìa
kìa, nhấp nhoáng ngọn đèn, thật là nhà người, chúng ta nên lại xin nghỉ, đợi
sáng sẽ đi”. Bao Công khen phải, liền đi tới gõ cửa. Cửa tre vừa mở, một
ông già trong nhà bước ra hỏi: "Ai đi đâu khuya khoắt lắm vậy?". Bao
Hưng đáp: "Vì thầy trò chúng tôi nóng đi, nên lên đường quá sớm, té ra trời
còn khuya lắm, nên ghé đây xin nghỉ đỡ, đợi thật sáng sẽ đi". Ông già xem
tướng Bao Công rõ là người học trò, còn Bao Hưng lanh lợi, nên vui lòng
lắm, liền mời vào trong. Thầy trò vào nhà, thấy ông già là kẻ chuyên nghề
đậu hũ, la liệt những cối, thùng, chậu, ảng, có một cái chõng, bèn cùng xúm
ngồi với nhau. Bao Công hỏi ông già rằng: "Xin lão trượng cho biết tôn
danh là gì?". Ông già đáp: "Lão họ Mạnh, nhà không trai gái, một mình
chuyên nghề đậu hũ nuôi thân". Ông già nói xong, vào trong vớt cho hai
thầy trò mỗi người một chén đậu hũ non. Đêm khuya, lặn lội nhọc nhằn, cổ
khô bụng xót, nên hai thầy trò uống vào ngon ngọt như rượu Quỳnh Tương.
Nhân ngồi trò chuyện với Mạnh lão, hỏi qua đường đi nước bước, mới biết
còn hai chục dặm nữa mới tới Tam Nguyên.
Đương khi chuyện vãn, thấy lửa đỏ rực một góc trời, Mạnh lão lại cửa dòm
ra thấy ngọn lửa ló lên ở phía đông nam, suy ra chắc là ở Kim Long tự phát
hỏa. Bao Công và Bao Hưng cũng chạy ra xem, trong bụng biết ngay là
hiệp sĩ đã đốt chùa rồi, song giả bộ hỏi Mạnh lão rằng: "Chỗ cháy đó lão
trượng có biết được không?". Mạnh lão đáp: "Làm dữ mang tai, lưới trời
dẫu thưa mà khó lọt, số là chùa Kim Long, từ lúc hòa thượng chết, để lại
hai đứa học trò là Pháp Minh và Pháp Bổn, hai con quỷ đó là hai đứa không
Trời không Phật, thường hay giết người giật của, đón đường bắt gái, sánh
với bọn lục lâm lại quá ác hơn, nay lẽ trời báo ứng, chúng nó bị họa cũng
không trách gì".
Trời đông đã trắng, ngọn cỏ còn sương, thầy trò Bao Công từ tạ Mạnh lão
lên đường, ông già họ Mạnh đưa ra cửa và chỉ rõ ràng đường đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.