Hôn lễ của Nam Hiệp xong xuôi, Thái thái và Đinh đại gia ở lại kinh qua
tới mùa xuân mới trở lại thôn Mạc Hoa.
Triệu Lang về tới nhà tỏ việc phủ Khai Phong và nói rằng: "Các bầu bạn ở
đó đều có lòng kính mộ nhân huynh lắm, muốn cho gặp mặt để tỏ tình
luyến ái, tiếc vì chẳng gặp nên họ trách tiểu đệ lắm". Bắc Hiệp nói: "Rất
cám ơn các bạn lắm, nhưng tôi chẳng quen việc thù đáp. Nay hiền đệ đã về
tôi xin cáo từ". Triệu Lang nói: "Vì cớ nào nhân huynh lại đòi đi vội vậy?".
Bắc Hiệp nói: "Liệt huynh có tính hay bay nhảy, nay nhân ở yên nơi đây đã
lâu rồi nên trong mình khó chịu, phải đi du lãm mới được". Đinh Triệu
Lang thấy Bắc Hiệp đã quyết, chẳng thể giữ lại, bèn xin nán lại hai ngày.
Tới ngày thứ hai, anh em họ Đinh cùng Bắc Hiệp cất chén từ biệt, có tình
quyến luyến. Triệu Lang hỏi rằng: "Bây giờ nhân huynh tính đi đâu?". Bắc
Hiệp đáp: "Tính sẽ du ngoạn Khánh Châu”. Tiệc rồi, ba người trân trọng
chia tay nhau.
Bắc Hiệp ra đi, gặp non xem non, gặp nước thưởng nước. Ngày nọ đi tới
huyện Nhân Hòa, thấy một dãy rừng tùng rậm rạp, có một chót nhà cao tít
mây xanh, liền nghĩ rằng: "Đó là cảnh Phật thế thời cũng nên tới chiêm
ngưỡng". Nghĩ đoạn đi tới cửa, thấy trên ngạch có tấm biển đề ba chữ:
"Bàn Cổ Tự", giậu rào xem rất chắc chắn đẹp đẽ, Bắc Hiệp liền mang bao
phục đi vào chính điện lớn thấy tượng Tam Hoàng, bèn làm lễ bái. Lễ xong,
thấy một chú tiểu đi ra, trạc độ ba mươi, thấy Bắc Hiệp liền thi lễ, Bắc Hiệp
cũng đáp lễ rồi hỏi: "Chẳng hay có sự phụ tại hậu viện chăng?". Chú tiểu
nói: "Tráng sĩ hỏi sư phụ có việc chi?" Bắc Hiệp nói: "Nhân quá bước tới
đây nên trước vào thi lễ và sau xin trà uống". Chú tiểu nói: "Có vậy xin mời
vào nhà khách đãi trà". Bắc Hiệp liền theo vào, chú tiểu đi nấu nước, trà đã
châm xong, kế thấy một vị hòa thượng trạc bảy mươi mà nhan sắc như trẻ
nhỏ, tinh thần cường tráng bước ra thi lễ và hỏi quý danh Bắc Hiệp. Bắc
Hiệp đáp xong lại hỏi hòa thượng. Hòa thượng tự xưng pháp danh là Tịnh
Tu rồi trò truyện với Bắc Hiệp. Câu chuyện càng dài, lòng kính mộ nhau lại
càng nặng, chuyện vãn tới chiều, chú tiểu dọn cơm chay, Bắc Hiệp không
từ chối, ăn uống như thường, hòa thượng vui lòng lắm.
Bắc Hiệp ở lại Bàn Cổ Tự chơi, chuyện vãn với Tịnh Tu lâu lắm. Nào khi