BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 35

Xin đại gia lấy lượng từ bi, đèn trời soi xét cho con nhờ". Bao Công nghe
qua liền hỏi rằng: "Lúc mi đi ra khỏi chùa là lúc nào?". Trầm Thanh thưa:
"Trời vẫn chưa sáng". Bao Công lại hỏi: "Y phục mi sao lại có vết máu
ấy?". Trầm Thanh thưa rằng: "Nguyên con xuống bếp, có một giọt máu ở
đâu rơi xuống dính vào áo con". Bao Công nghe rồi gật đầu; truyền đem
giam lại trong ngục, rồi sai khiêng kiệu xuống điện Già Lam, Bao Hưng
cưỡi ngựa đi theo. Bao Công vừa đi vừa nghĩ rằng: "Nếu thật tên Trầm
Thanh kia giết thầy sãi, sao mé trước mình không vấy máu lại vấy ở sau
lưng và một điều lạ là trong tay nó không có khí giới gì". Còn đương suy
nghĩ đã tới điện Già Lam. Bao Công xuống kiệu, cấm kẻ thủ hạ không cho
một ai vào, chỉ đem một mình Bao Hưng cùng đi. Bao Công vừa bước vào
điện thấy tượng Phật hư mục, liền bước vòng lại sau tượng xem rõ dưới
trên bất giác gật đầu. Rời điện chính xuống nhà bếp, ông thấy trên mặt đất
quả có dấu máu, thấy bên cạnh có một vật, nhặt lên xem, rồi đút ngay vào
tay áo rộng, trở ra lên kiệu đi thẳng về nhà.
Về tới thư phòng thì Lý Bảo đã đem hành lý tới và xếp đặt trong cả rồi, Bao
Công uống trà xong sai Bao Hưng truyền cho trưởng lại trong nha tới hầu.
Người ấy là Hồ Thành nghe lệnh đòi, liền vào ra mắt Bao Công. Bao Công
nói với Hồ Thành rằng: "Ta có một chuyện cần, muốn dùng nhiều thợ mộc,
vậy người phải kêu giúp cho ta, nội ngày mai cho có". Hồ Thành dạ dạ lui
ra.
Hôm sau, Hồ Thành đem thợ tới, Bao Công đã bảo sắp sẵn những bàn thấp,
và có đủ bút, nghiên, giấy ở sau nhà, đem bọn thợ ra đó đếm cả thẩy là chín
người, mời ngồi cả vào bàn và nói rằng: "Bản quan muốn làm ít cái đế để
bồn hoa, vậy mỗi người phải nghĩ vẽ một kiểu, nếu ai vẽ đẹp và lạ, sẽ được
thưởng tiền". Các thợ vâng dạ, ai nấy cắm cúi lo vẽ. Bao Công ngồi trên
định thần xem kỹ, một lát các thợ đều dâng kiểu lên. Bao công tiếp lấy
xem, tới một bức liền hỏi: "Bức này của ai, người vẽ tên họ là gì?" Một
người thợ bước ra thưa: "Bức đó vốn của tôi, tên là Ngô Lương". Bao
Công liền cho các thợ kia về hết, chỉ giữ lại một mình Ngô Lương mà thôi,
rồi sai lính dắt vào công đường, nha dịch đánh trống rầm lên. Bao Công
bước lên công đường vỗ bàn hỏi lớn rằng: "Ngô Lương, sao mi dám lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.