BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 410

Tưởng Bình không biết tính sao, bèn lội trở lại thuyền của Lôi Chấn. Vừa
tới nơi nghe Lôi Chấn nói lập cập rằng: "Mày đừng cục cựa, nếu cãi lời tao
chém một đao". Tưởng Bình biết ông ta sợ, bèn lên tiếng rằng: "Có tôi lại
đây lão trượng chớ sợ". Nói đoạn nhảy lên thuyền ra mắt Lôi Chấn, thuật
chuyện thuyền mình đã đi rồi và xin theo đưa ông qua huyện Lăng. Lôi
Chấn cả mừng lật đật lấy y phục trao cho Tưởng Bình thay. Tưởng Bình
thay y phục xong, dòm lại thấy Mễ Tam, bèn đá xuống nước chìm ngấm,
rồi quay lại nói với Lôi Chấn rằng: "Lũ này giết hại không biết mấy mạng,
cướp giết chẳng biết bao nhiêu, nay số mãn thời cùng mới gặp Tưởng mỗ,
thôi lúc sống đã làm ăn trên mặt nước, thời bây giờ cho nó chết dưới đáy
nước”.

Việc Tưởng Bình đưa Lôi Chấn qua huyện Lăng không vội chi, nay chỉ nói
lại Tiểu Hiệp Ngại Hổ ngủ một giấc tới sáng thức dậy không thấy Tưởng
Bình, bèn chui ra ngoài hỏi Phú Tam rằng: "Chú ta đâu rồi?”. Phú Tam nói:
”Hai người ngủ với nhau trong khoang sao lại hỏi tôi?". Ngại Hổ nghe nói
thất kinh, xem kỹ lại thấy trước mũi thuyền có để đôi giày liền la rằng:
"Thôi rồi, chú ta té xuống nước mất, chắc là bọn bay lập mưu hại chứ gì?".
Phú Tam nói: "Chú em nói sao vậy? Hồi hôm đậu thuyền thời hai người
ngủ ở khoang trước, chúng tôi ngủ ở khoang sau, làm sao ra đó mà hại?
Chắc là ông ta đi tiểu trật chân té xuống sông chớ gì?”. Người bạn chèo nọ
nói xen vào: "Thôi thôi biết rồi, cậu đừng nói, cậu thấy ông kia có nhiều đồ
hành lý, nên cậu giết mà đoạt, rồi lại đổ thừa cho bọn tôi”. Ngại Hổ nguýt
một cái rồi nói: "Chú của ta mà ta hại sao được?". Người bạn chèo nói:
”Biết đâu, tiền tài làm tối mắt, bạc vàng làm đen tâm mà". Ngại Hổ nghe
nói cả giận xắn tay áo muốn đánh người ấy. Phú Tam cản lại mà rằng:
"Thôi, tôi hiểu rồi. Ông ấy không bị ai hại, mà cũng không phải trật chân té,
nếu bị ai hại, hay là té sao còn đôi giầy để trên thuyền, chắc là đi đâu rồi".
Ngại Hổ nghe nói hết giận, hai người bạn chèo cũng nín thinh. Ngại Hổ
liền vào khoang xem hành lý vẫn còn nguyên, ấn phiếu của Tướng phủ và y
phục cũng không mất, đến đãy tiền cũng còn đủ, thời buồn lắm không rõ
chú Tưởng đi đâu, không lẽ nửa đêm mà lội xuống sông mò cá. Ngại Hổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.