Kế hoạch huấn luyện bổ sung cho tiểu đoàn 198 cuối cùng đã được tiểu
đoàn trưởng Tân “chốt” lại một cách rất ngắn gọn và có trọng tâm, trọng
điểm: về lái xe tập trung huấn luyện khoa mục lái xe trên địa hình đồi núi
ban đêm bằng đèn gầm hoặc sử dụng kính hồng ngoại, lái bơi nước. Về vũ
khí tập bắn pháo ban đêm, riêng đối với pháo thủ bố trí thêm nội dung dùng
súng cao xạ 12 ly 7 bắn máy bay. Về chiến thuật chỉ tập trung huấn luyện
đề mục tiến công địch phòng ngự vững chắc trên điểm cao, chú trọng huấn
luyện đánh đêm. Ngoài ra còn phải huấn luyện một số khoa mục bổ trợ như:
đào công sự cho người và xe tăng, đào bếp Hoàng Cầm, phương pháp ngụy
trang xe tăng. Anh cũng chỉ định luôn người chịu trách nhiệm chính trong
từng nội dung huấn luyện. Ngay sau đó tiểu đoàn phó kỹ thuật và các đại
đội phó kỹ thuật đi trinh sát xác định đường lái, các cán bộ chỉ huy xác định
thao trường tập bắn, chọn địa hình tập chiến thuật.
Sau khi nhóm cán bộ kỹ thuật đi khỏi Tân Râu giở tấm bản đồ địa hình khu
vực ra xem xét rồi chỉ tay vào một điểm và nói với các đại đội trưởng:
- Các ông xem ta chọn điểm cao 133 này làm mục tiêu tiến công có được
không- Tân vẫn có thói quen gọi cán bộ cấp dưới bằng “ông”- Với địa hình
này ta có thể tiến công trên hai hướng, một hướng từ phía Đông, vị trí tập
kết tại đây, xe tăng cơ động theo đường lâm nghiệp đến triển khai ở vị trí
này. Còn hướng thứ hai từ phía Tây Bắc, có thể tập kết ở khu vực Cố Thổ
rồi cơ động theo trục đường mòn cạnh quốc lộ 21 vào triển khai ở vị trí này.
Mấy khuôn mặt cùng đăm chiêu chăm chú vào tấm bản đồ, đại đội trưởng
đại đội 3 Phan Văn Hải cất giọng Nghệ An nằng nặng:
- Về địa thế thì được nhưng tôi sợ điểm cao 133 dốc quá, xe lên hơi khó.
Đại đội trưởng đại đội 9 Ngô Xuân Nghi ngắt lời:
- Hôm trước tôi đã đến chỗ này rồi, cũng không dốc lắm đâu.
Đến lượt đại đội trưởng đại đội 6 Bùi Đức Tịnh có ý kiến: