BÃO THÉP - Trang 115

còn trẻ tuổi nhưng mỗi khi gặp ông từ các bậc hương lý đến các cụ cao tuổi
trong làng đều chắp tay chào “ông giáo” rất lễ độ. Bạn bè cùng trang lứa
chúng tha hồ nghịch ngợm, hát hò, rồi ghẹo gái... nhưng ông cứ phải lập
nghiêm cho xứng với cương vị của mình mặc dù trong lòng cũng rất thèm
được như chúng nó. Thế rồi từ khi đi bộ đội đến nay lúc nào cũng “phải”
làm chỉ huy, từ anh tiểu đội trưởng “đầu binh, cuối cán” hồi đầu kháng
chiến đến giờ mới hơn bốn mươi tuổi đã là người đứng đầu một binh chủng
vào loại hiện đại nhất của quân đội đâm ra không nghiêm không được. Nào
ai biết đằng sau vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm khắc ấy là một tấm lòng bao
dung, nhân hậu. Trong suốt cuộc đời chinh chiến dài dằng dặc của mình đã
bao lần ông phải nuốt nước mắt vào trong khi tiễn đưa những người đồng
đội của mình về với đất, còn bên ngoài vẫn phải tỏ ra sắt đá để làm chỗ dựa
tinh thần cho bao đồng chí khác. Chỉ duy nhất một lần ông không kiềm chế
được đã bật khóc thành tiếng khi chứng kiến cái chết của hai vợ chồng
người em kết nghĩa trong trận chống càn ở vùng địch hậu Thái Bình. Hai
người đã nặng lòng yêu nhau từ khi còn ở quê nhà, chàng trai thì vào du
kích, còn cô gái cũng tham gia canh gác, đưa tin. Nhưng gia đình cô gái thì
ngăn cấm và định gả cô cho người khác. Thuyết phục mãi không được đến
sát ngày cưới cả hai quyết định trốn nhà lên chiến khu theo bộ đội nhưng lại
đòi phải được ở cùng nhau. Ai cũng buồn cười vì cái điều kiện hết sức trẻ
con của họ nhưng ông thì không thế, ông đã quyết định nhận cả hai về đơn
vị của mình. Chàng trai ở bộ phận xung kích, còn cô gái ở bộ phận hậu cần
kiêm cả cấp dưỡng, giao thông và y tá, tải thương... Thật lạ kỳ là sức mạnh
của tình yêu. Đạn bom, đói rét, gian khổ, khó khăn không thể chia lìa họ và
hình như chỉ làm cho tình yêu của họ ngày càng thêm bền chặt. Họ như đôi
chim tung cánh trên bầu trời tự do vời vợi bất chấp tất cả mọi thử thách của
cuộc chiến tranh. Sau chiến dịch Biên Giới tình hình chiến trường tạm lắng
ông đã đứng ra tác thành cho họ nên vợ nên chồng, cũng từ đó họ nhận ông
làm anh kết nghĩa. Một năm sau một bé trai đã ra đời trong niềm hân hoan
của toàn đơn vị. Nhưng thật là oan nghiệt, một quả đạn pháo vô tình đã
cướp đi cuộc sống của họ. Lúc này chàng trai đã là trung đội trưởng, anh
chỉ huy trung đội của mình yểm hộ cho bộ phận hậu cần rút ra khỏi vùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.