BÃO THÉP - Trang 122

Đắn đo một lát Tám mới khe khẽ trả lời:

- Từ đây mà dùng hỏa lực pháo bắn trực tiếp sang 113 thì có thể nói chắc
trúng đến 90%. Nhưng trong lý luận chiến thuật không thấy nói đến dùng
xe tăng làm hỏa lực bắn chi viện.

Tân Râu cười:

- Lý luận là như thế nhưng trong thực tế nếu có điều kiện như thế này mà
không tận dụng thì thật phí. Mà sau khi chi viện cho thê đội 1 xung phong
thì trung đội này cũng xung phong được cơ mà.

Tám gật gù:

- Quả thật đây là một ý kiến rất hay.

- Thôi được! Ta cứ biết như vậy đã. Hôm nào tập ta cứ giao nhiệm vụ bình
thường, trong quá trình soạn thảo kế hoạch chiến đấu ông nào nghĩ ra biện
pháp này thì ta ủng hộ, còn nếu không sẽ gợi ý cho họ. Anh em mình nó
cũng sáng tạo lắm ông ạ! Còn bây giờ ta sang bên đó đi!

Hai thày trò tiếp tục tắt đường sang 113. Lưng áo Tân Râu đã khô mồ hôi
nhưng ống quần hai thày trò cỏ may đã bết vào dày đặc từ đầu gối trở
xuống.

Mãi cuối giờ chiều quyền tư lệnh Đào mới bảo trưởng ban tác huấn: “Tối
nay cậu và Phùng đi với tớ xuống 198 xem anh em dưới đó huấn luyện thế
nào?”. Kinh nghiệm thực tiễn nhiều năm làm chỉ huy đã cho ông biết những
cuộc kiểm tra rình rang, có đủ ban bệ, báo trước hàng tuần sẽ chẳng đem lại
gì nhiều cho người chỉ huy. Vì vậy ông thường chọn phương pháp kiểm tra
đột xuất, đã nhiều lần ông xộc thẳng xuống bãi tập hay khu xe mà không
qua nhà chỉ huy cấp dưới nên anh em đâm ra cũng hơi kiềng kiềng. Chính
vì thế lúc nào họ cũng bảo nhau phải tự giác làm cho tốt, vớ vẩn qua loa đối
phó thế nào cũng bị ông phát hiện ra. Đã quen với tác phong làm việc của
tư lệnh nên Phúc về bảo Phùng báo hai suất cơm ăn sớm, xong xuôi hai
người cắp cặp lên chỗ công vụ Lưu ngồi đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.