BÃO THÉP - Trang 1246

*

Sau hai ngày hai đêm chạy cật lực, chiều muộn ngày 25 tháng Ba thày trò
ông Đào mới có mặt ở sở chỉ huy mặt trận Quảng Đà ở Nam Đông. Đó là
một địa điểm nằm ở chân dãy Bạch Mã, phía nam Huế và phía tây bắc Đà
Nẵng. Nếu nối Huế, Đà Nẵng và Nam Đông ta sẽ được một tam giác cân
mà đỉnh là Nam Đông. Từ đây, nếu qua Động Truồi sẽ ra đường quốc lộ
Một ở La Sơn, phía dưới Huế chừng hai mươi ki- lô- mét. Còn nếu vượt qua
đèo Mũi Trâu thì sẽ chọc thẳng xuống Hòa Khánh ở ngoại vi phía tây bắc
Đà Nẵng.

Vừa xuống xe, chỉ kịp lau vội bụi trên mặt ông Đào đã tìm vào sở chỉ huy
ngay. Trong căn hầm chỉ huy sơ sài chỉ có một mình tư lệnh chiến dịch
đang đứng trầm ngâm trước tấm bản đồ. Tư lệnh mặt trận chẳng phải ai xa
lạ, chính là vị Tổng tham mưu phó đã chỉ huy mặt trận B5 ở Quảng Trị
ngày nào. Ông Đào ngạc nhiên:

- Sao thủ trưởng đã vào đến đây rồi?- Theo những gì ông được biết thì khi
Phùng lên báo cáo kế hoạch Tổng tham mưu phó còn đang ở Hà Nội.

Tư lệnh mặt trận cười rõ tươi:

- Bí mật! Người ta nói một ngày bây giờ bằng hai mươi năm cơ mà- Nhưng
rồi ông cười xòa- Thực ra tớ cũng chỉ vào trước cậu có mấy tiếng đồng hồ
thôi. Gớm, xe tăng các cậu phá đường ghê quá.

Cái này thì chính ông Đào cũng vừa mới trải qua. Thì gần như cả lữ đoàn
H03 đang cơ động trên con đường 14 này còn gì. Đường sá nào mà chịu
được. Nhìn quanh một lượt, ông Đào thận trọng:

- Sao sở chỉ huy mà có ít người thế này thôi ạ?

Tư lệnh chiến dịch bật cười:

- Có thế thôi đấy! Bộ vừa mới quyết định thành lập Bộ tư lệnh chiến dịch
hôm qua. Tớ thì mới bay vào đến đây, chính ủy thì đang ở trong khu Năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.