BÃO THÉP - Trang 129

đèn “cấp bị” hất lên ông Đào nhận ra người chiến sĩ này chính là tác giả bài
thơ Tết năm ngoái, ông ôn tồn:

- Cứ bình tĩnh mà lái nhé!

- Vâng ạ!- Cân trả lời giọng run run.

Đứng sau tháp pháo Nhã chỉ cái ghế trưởng xe:

- Mời thủ trưởng vào ghế trưởng xe!

Ông Đào phẩy tay:

- Cậu vào đấy còn chỉ huy xe chứ, tớ đứng bên ghế pháo thủ cũng được.

Chống tay vào thành cửa ông đu mình vào ghế pháo thủ, đứng vững vàng
trên ghế ông nắm lấy tay tầm, tay hướng khẩu cao xạ 12 ly 7 quay thử. Quả
thật đây là một đề xuất rất táo bạo của anh em. Trong điều kiện địch có
không quân mạnh mà khả năng phòng không của ta còn hạn chế thì khẩu
súng này cũng sẽ được việc đây. Tuy thế từ hôm cho hàn giá súng ông cũng
chưa lần nào xuống sử dụng thử được. Quay thử mấy vòng tay tầm và rê
qua lại về hướng ông thấy kể ra cũng tạm được, tất nhiên không thuận lợi
như những xe có thiết kế nguyên thủy nhưng như thế này cũng tốt chán.
Quay xuống buồng chiến đấu ông hỏi:

- Đồng chí pháo thủ đâu?. Đã bắn 12 ly 7 lần nào chưa?.

Hòa đen vội ngóc đầu lên trả lời:

- Báo cáo thủ trưởng! Bọn em mới được tập nguội thôi, tuần sau mới bắn
đạn thật ạ!

- Đồng chí thấy sử dụng có thuận lợi không?

- Báo cáo thủ trưởng! Nhìn chung không có vấn đề gì, chỉ có một vài góc
bắn là hơi bị vướng thôi ạ!

Đại đội phó Vĩnh đã len sát lên sau lưng Cân, anh nhẹ nhàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.