BÃO THÉP - Trang 1292

Kiệm ngạc nhiên:

- Thì ra vậy! Tham vọng của cậu thế nào? Cho tớ biết được không?

Hữu cười ngượng nghịu:

- Thủ trưởng Võ nói đùa thôi ạ. Có tham vọng gì đâu! Chỉ là những ghi
chép dọc đường chuyến công tác vừa qua của tôi thôi- Thấy mấy thủ trưởng
vẫn chăm chú lắng nghe, Hữu đành nói rõ thêm- Chả là tôi định viết một
bản trường ca, khái quát lại con đường mà nhân dân ta, bộ đội ta đã đi để
đến ngày chiến thắng mà tôi dự cảm là nó đã đến rất gần. Tôi tin rằng chẳng
mấy ngày nữa là chúng ta sẽ đặt chân lên thành phố Sài Gòn.

Kiệm tỏ ra quan tâm:

- Thế cậu viết đến đâu rồi? Đặt tên nó là gì?

Hữu bẽn lẽn:

- Cũng hòm hòm rồi, thủ trưởng ạ. Thực ra, không phải là tôi viết mới hoàn
toàn. Có những bài thơ tôi đã làm từ trước nhưng nay thấy hợp với hoàn
cảnh thì đưa vào. Có những ghi chép, nhặt nhạnh còn thô thì nay gọt rũa lại.
Còn tên thì tôi định đặt cho nó là “Hành trình qua dây thép”.

Cả mấy người cùng lặng đi. Mặc dù là những người chỉ huy, lãnh đạo
nhưng họ luôn trân trọng những giá trị tinh thần của người lính. Trong việc
này, họ hiểu những người như Hữu quý giá như thế nào. Nhưng rồi Kiệm
lắc đầu:

- Nhưng sao lại là “Hành trình qua dây thép”? Tớ không hiểu ý cậu định nói
lên điều gì.

Hữu chưa kịp giải thích thì chính ủy Võ bật ra:

- Đúng vậy! Ta đang nhằm vào cái đích cuối cùng là thành phố Sài Gòn. Tại
sao cậu không cho nó cái tên “Đường tới Sài Gòn” hay “Đường tới thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.